Nhóm người này nán lại một lúc, sau khi để lại lương khô và xác định tình hình xung quanh an toàn, họ quyết định bỏ Diêm Như Ngọc lại một mình và rời đi.
Những người kia đi rồi, Diêm Như Ngọc mới ngồi dậy.
Nàng phủi bụi đất dính trên y phục rồi nhanh chóng đuổi theo bọn họ.
Nàng còn tưởng mấy người này định giết người giấu xác, không ngờ họ tốn công tốn sức chuốc cho nàng say rượu chỉ để ném nàng ở sườn núi này.
Trong lúc bốn người này khiêng nàng lên núi, tuy cơ thể nàng được quấn trong chăn nhưng để nàng không bị ngạt thở, họ vẫn để đầu nàng lộ ra ngoài. Ánh trăng lạnh lẽo giữa núi giúp nàng nhớ rõ đường đi. Cho dù không có bốn người này dẫn đường thì nàng vẫn có thể an toàn trở về.
Nhưng ngay cả chuyện kích thích như tập kích Đại đương gia mà bọn họ cũng đã làm thì sao nàng không làm thêm chuyện gì kích thích hơn nữa được chứ?
Diêm Như Ngọc mỉm cười, cởi bỏ áo ngoài để lộ lớp trung y màu trắng bên trong và tháo chiếc trâm cài khiến mái tóc dài đen nhánh lập tức buông xuống. Nàng vuốt gọn tóc ra trước mặt rồi tăng tốc đuổi theo mấy người kia, duy trì khoảng cách chưa đến mười thước với bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT