Vương Quân nghẹn họng, cũng biết bản thân trở về là lành ít dữ nhiều. Nhưng nếu hắn không trở về thì Vân tướng quân sẽ tưởng rằng hắn đã chết. Hơn nữa, trong nhà hắn có thê nhi lão mẫu, tuyệt đối không thể tham sống sợ chết ở lại sơn trại thổ phỉ này.
“Ân cứu mạng suốt đời khó quên, tại hạ nguyện dùng tiền bạc để cảm tạ...”
“Không được. Ngươi đã được Đại đương gia của bọn ta cứu thì mạng của ngươi chính là của Đại đương gia. Trong mắt Đại đương gia, vàng bạc như cặn bã. Nếu ngươi muốn báo đáp thì phải lấy thân báo đáp.” Chung Hàn tiếp tục nói bậy.
Muốn làm gì cũng được nhưng không được xuống núi.
Hắn nghe nói Vương Quân này chính là tướng quân, hơn nữa chức tướng quân này hoàn toàn do hắn dựa vào bản lĩnh của mình mà giành được, không giống Vân Cảnh Hành kia dựa vào cha hắn.
“...” Vương Quân hoảng sợ, “Tuyệt đối không thể! Tại hạ đã có hiền thê rồi...”
“Nghĩ cái gì đấy? Ngươi như vậy, Đại đương gia của bọn ta cũng thấy chướng mắt.” Chung Hàn giúp hắn chỉnh lại băng vải, hừ một tiếng, “Suốt đời đi theo Đại đương gia, làm trâu làm ngựa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT