Trước mặt lão gia tử, Trình Nghiêu giỏi nhất là giả vờ đáng thương. Hắn không hề cảm thấy bản thân mất mặt, còn rặn ra vài giọt nước mắt cho chân thật hơn.
Lão gia tử nhìn phần đùi đầy máu của tôn tử thì đau lòng khôn nguôi.
Bao nhiêu năm qua, tôn tử đã bao giờ phải chịu khổ như vậy đâu chứ?
Nhưng sau khi ông ấy hỏi rõ mọi chuyện từ binh lính bên cạnh Trình Nghiêu, ánh mắt mà ông ấy nhìn tôn tử nhà mình đã thay đổi.
Đây vẫn là tôn tử của ông ấy sao?
Để làm chủ cho hơn mười ngàn binh lính kia mà nỡ để bản thân chịu thiệt lớn?
“Gia gia, người nhìn con như vậy làm gì? Con đau sắp chết rồi!” Trình Nghiêu ghé vào thành giường, “Tam hoàng tử thật không ra gì! Trước đây, mỗi lần nhìn thấy con, hắn ta còn biết khách khí mấy câu. Bây giờ vừa thấy gia gia người cáo lão hồi hương thì không xem con ra gì nữa rồi! Còn Vân Cảnh Hành nữa, hắn không biết bảo người bên dưới đánh nhẹ chút sao? Lỡ như chân con bị đánh gãy thì phải làm sao...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play