Binh lính gác cổng quan cũng không ngờ ngay trong quan nội lại có thổ phỉ dám xông tới chỗ bọn họ nên nhất thời rối loạn.
“Ngươi quả nhiên là thổ phỉ! Còn gì muốn nói không!” Vân Cảnh Hành cầm một cây trường thương bình thường chĩa thẳng vào Diêm Như Ngọc, giận dữ nói.
Diêm Như Ngọc cười cười: “Ngươi điếc hả? Không phải nhóm người này đang hô hào cướp bóc sao? Thân là binh lính gác cổng quan, ngươi phải bảo vệ chu toàn cho lương dân vô tội như ta... Nhưng mà... Ngươi không định dẫn người chạy trốn đấy chứ?”
Vân Cảnh Hành tức giận đến mức dậm chân. Đám thổ phỉ này quá càn rỡ!
Ban ngày ban mặt mà dám chạy ra đây, hơn nữa, nhân số có vẻ phải hơn mười ngàn. Đông như thế, ý đồ đáng chết!
“Núi này do ta mở, cây này do ta trồng, tiểu nương môn* muốn đi ngang qua thì phải để lại phí qua đường!” Trong đám thổ phỉ có một nam nhân to gan quát về phía Diêm Như Ngọc.
*Tiểu nương môn: cô bé
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT