Diêm Như Ngọc tỏ vẻ mỉa mai: “Nói cứ như ngươi không được nuông chiều từ bé vậy.”
Trình Nghiêu hầm hừ, nếu không phải lá gan của hắn không đủ lớn thì giờ phút này, hắn hận không thể bắt lấy tay Diêm Như Ngọc, đặt lên cánh tay, ngực, bụng của mình để nàng sờ thử. Đảm bảo có cảm giác như sờ vào đá cứng, không hề có chút thịt mỡ nào.
Về phần giới tính khác biệt...
Chuyện này không tồn tại. Đây chính là Tiểu Diêm Vương, dưới trướng toàn là nam nhân. Cho dù nàng chưa từng sờ qua thì nhất định đã thấy qua rồi, tập mãi thành quen.
“Ta vẫn chưa nói với ngươi đúng không? Đến khi Tam hoàng tử tới, ta và Vân Cảnh Hành sẽ xin nghỉ dài hạn, tránh việc nhìn thấy tên kia ngứa mắt rồi không nhịn được mà muốn đánh hắn ta. Hơn nữa, ngươi nói đúng. Bây giờ không thể so với trước đây. Gia gia đã cáo lão hồi hương, tuy vẫn còn nhiều mối quan hệ nhưng nếu ta gây họa thì sẽ gây thêm phiền phức cho người.” Một lát sau, thấy Diêm Như Ngọc phải đi, Trình Nghiêu nói thêm.
Diêm Như Ngọc hơi nghi ngờ mình nghe lầm.
Đồ ngốc biết thương gia gia hắn á?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play