Ban đầu, Trình Nghiêu định giữ cây thương này của Vân gia làm vốn để khoe khoang. Nếu sau này có đến kinh thành, cầm cây thương này rêu rao khắp nơi chắc chắn rất oai phong.
Nhưng bây giờ thấy gia gia không vui lắm thì thôi vậy.
“Vậy gia gia, người nói xem con nên chọn cái gì đây?” Trình Nghiêu tự đứng dậy, mông hơi chu ra sau, trông có phần buồn cười.
Lão gia tử nhìn hắn, giận sôi máu.
“Theo ta được biết, trước đây lão già Vân gia có được một bộ giáp mềm tơ vàng*. Thứ đó nước lửa bất xâm, đao kiếm không làm rách được, hữu dụng hơn kính hộ tâm mà con đeo trên cổ nhiều. Bảo hắn dùng thứ đó để đổi đi.” Trình lão gia tử nói.
*Giáp mềm tơ vàng: loại giáp được làm từ các vòng tròn nhỏ bằng vàng đan vào nhau, dùng để phòng thủ trong chiến tranh sau thời nhà Nguyên, nằm giữa lớp đồ lót và áo giáp, chống được dao, súng, pháo, nhưng nhược điểm duy nhất là trọng lượng hơi nặng
Trình Nghiêu vội vàng túm lấy kính hộ tâm của mình: “Gia gia, người nói bậy rồi. Kính hộ tâm này của con mới là đồ tốt! Có dùng bao nhiêu bảo bối thì con cũng không đổi đâu! Nhưng giáp mềm cũng được. Thế nhưng thứ này có đáng giá không? Người xem còn cần thứ gì khác không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT