Trán Vân Cảnh Hành nổi đầy gân xanh. Ai nói nhị thế tổ này là kẻ vô dụng vậy?
Không phải trong lòng hắn cũng hiểu rất rõ sao?! Chẳng lẽ vì sợ bệ hạ nghi ngờ nên mới liên tục đối nghịch với hắn nhiều lần?
“Vậy nên ngươi lấy cha ai ra hù dọa bổn thiếu gia cũng vô dụng thôi. Cho dù hai nhà chúng ta có quan hệ tốt thì cũng không thể nhường cây thương này cho ngươi được! Huynh đệ ruột thịt cũng phải tính rõ chuyện tiền nong, huống chi ngươi còn không phải huynh đệ của bổn thiếu gia!” Trình Nghiêu hất hàm nói. Hiển nhiên, chỉ cần Vân Cảnh Hành dám cướp thì hắn sẽ lập tức nhào lên đánh nhau với Vân Cảnh Hành một trận.
Tất nhiên bây giờ hắn vẫn không đánh lại Vân Cảnh Hành nhưng chuyện này không đáng lo ngại.
“Các ngươi lải nhải xong chưa?” Diêm Như Ngọc hờ hững liếc nhìn hai người rồi dừng ánh mắt trên người Vân Cảnh Hành.
“Có cần ta lớn giọng gọi một tiếng Vân tiểu tướng quân trước mặt mọi người không?” Diêm Như Ngọc hỏi.
Sắc mặt của Vân Cảnh Hành hiếm khi đỏ lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play