Vân Cảnh Hành tức đến bốc khói.
Ngựa của hắn tên là Mặc Kỳ Lân! Oai phong như thần thú!
Bây giờ lại đổi tên thành Đại Hắc?! Vậy cũng thôi đi, thế mà nữ nhân này còn gọi nó là chó ngoan.
“Xin hỏi các hạ đến đây là có chuyện gì?” Nghẹn một bụng lửa giận, Vân Cảnh Hành hỏi.
“Mua ngựa.” Diêm Như Ngọc nghiêm túc đáp. Nàng lôi tên gián điệp từ trên lưng ngựa xuống, chỉ vào hắn ta, giới thiệu: “Tên này do huynh đệ người rừng tặng cho ta, chắc hẳn rất đáng giá.”
“Chỉ là một nam nhân, cô nương dựa vào đâu mà cho rằng hắn ta đáng giá? Nơi này là quân doanh, không phải phường giao dịch!” Vân Cảnh Hành cẩn thận nhìn thoáng qua, xác định đây không phải tướng quân nào đó trong quân doanh.
“Đây là gián điệp. Nếu không đáng giá thì bổn tọa sẽ phí sức chạy từ rất xa đến đây tặng người cho ngươi sao? Đầu óc của ngươi mọc trên người con lừa đúng không?” Diêm Như Ngọc ghét bỏ nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT