Hai mắt Diêm Như Ngọc sáng rực, nàng không quên hỏi lại: "Các ngươi không biết thứ này à? Củ của nó ở dưới rễ, vỏ ngoài trông như kén tằm hoặc chuỗi hạt, màu vàng sáng hoặc vàng sẫm, nhân bên trong được bọc một lớp vỏ lụa màu đỏ..."
Nhị đương gia thấy Diêm Như Ngọc phấn khích lạ thường thì hơi ngơ ngác.
Chẳng phải chỉ là một loại cây dại thôi sao? Bây giờ là mùa hè, cỏ cây trên núi tươi tốt, có vô số loại hoa dại, cỏ dại nhiều không đếm xuể, làm sao mà biết hết được?
“Ta từng nghe nói về một loại thực vật cực kỳ giống với những gì Đại đương gia mô tả.” Tam đương gia đột nhiên lên tiếng, ông ấy nhanh chóng nói tiếp: "Đậu phộng, vỏ đỏ, thịt trắng, được mệnh danh là thịt trong các món chay*, có thể chiên hoặc luộc. Tuy nhiên, ngay cả trong yến tiệc của hoàng cung cũng rất ít dùng thứ này. Do nhu cầu không nhiều nên dân thường cũng không biết đến, huống chi là trồng trọt.”
*Thịt trong các món chay: chỉ những loại thực vật giàu dinh dưỡng, có hàm lượng dinh dưỡng tương đương với các loại thịt
“Thật không..." Khóe miệng của Diêm Như Ngọc cong lên: "Vậy thứ này do ai hái về thế?”
Nàng vừa dứt lời, mọi người đều đưa mắt nhìn nhau. Chốc lát sau, một tiểu cô nương khoảng mười mấy tuổi đứng lên: "Đại đương gia, là do ta hái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT