Hoa Tử Dự đứng ngồi không yên, nhìn Diêm Như Ngọc thảnh thơi dùng cơm một lúc, cuối cùng vẫn lên tiếng: “Xin hỏi Diêm cô nương, là ngươi đã cứu muội muội ta sao? Ta có thể biết rõ tình hình cụ thể không?”
Muội muội hắn bị thổ phỉ bắt, làm sao gặp được cô nương này chứ?
“Quả thực là ta đã cứu người.” Diêm Như Ngọc nhìn hắn, “Muội muội ngươi bị bắt vào sơn trại thổ phỉ, sau đó tự trốn thoát, lúc đến chân núi trùng hợp gặp được ta có mang theo hộ vệ đi ngang qua nên tiện đường đưa nàng về thôn trang của ta.”
Hoa Tử Dự nghi ngờ nhìn nàng, nhưng nghĩ đến lời đồn cô nương này còn hung dữ hơn cả hán tử thì trong lòng cũng hiểu rõ.
Người ta không sợ thổ phỉ.
“Nếu là như thế thì không biết cô nương có biết vì sao muội muội ta lại nói về sau sẽ không còn ngày gặp lại nữa không?” Hoa Tử Dự hỏi thêm.
Diêm Như Ngọc bĩu môi, đương nhiên là để đảm bảo an toàn cho Đại đương gia là nàng rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT