Diêm Như Ngọc về trại, già trẻ trong thôn đều hoan hô.
“Ta đã nói rồi mà, sao Đại đương gia có thể vứt bỏ chúng ta được chứ?! Ngươi nhìn đi, không phải nàng đã quay về rồi sao? Không chỉ quay về mà còn mang theo nhiều ngựa như vậy! Đại đương gia thật lợi hại!”
“Mấy người nói Đại đương gia sẽ không quay về đều không hiểu rõ Đại đương gia của chúng ta!”
“Đâu chỉ không hiểu rõ, bọn họ còn chưa từng gặp Đại đương gia đấy! Bây giờ nhìn thấy phong thái của Đại đương gia như vậy, bị dọa ngu rồi đúng không?”
Người mới tới đều đang trong giai đoạn huấn luyện, không có tư cách xuống núi.
Nhưng Diêm Như Ngọc có thính lực phi phàm, ít nhiều cũng nghe được những gì mọi người nói, sắc mặt bên dưới chiếc mặt nạ vẫn âm trầm như trước.
“Trong mấy ngày ta không có ở đây, những ai dám đặt điều về ta? Bắt ra hết cho ta! Tố cáo có thưởng!” Diêm Như Ngọc ngồi lên vị trí cao nhất trong sơn trại, có tấm da hổ lót bên dưới, uy phong lẫm liệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play