Vó ngựa cuốn tung bụi đất lên cao nửa thước, người kéo tới ùn ùn.
“Không hay rồi Đại đương gia! Bọn họ mặc áo giáp, hẳn là binh lính gác cổng quan!” Lão Chu có đôi mắt sắc, vừa thấy người tới đã sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.
Nếu là binh lính phòng thủ bên trong thành thì sẽ mặc trang phục khác, áo giáp trên người cũng khác, còn bộ khoái của nha môn hoặc phủ binh của Tri phủ tuyệt đối không có dáng vẻ đã được huấn luyện nghiêm chỉnh như vậy.
Vừa nhìn đã nhận ra khí thế của bọn họ khác hẳn binh lính bình thường!
“Binh lính gác cổng quan?” Diêm Như Ngọc nheo mắt, nhìn người dẫn đầu cưỡi ngựa, ánh mắt sáng rực lên.
Ngựa chiến của quân đội đương nhiên khác với ngựa bình thường. Nếu có thể lấy được mấy con thì nàng sẽ vui mừng hơn cả lúc kiếm được ngàn lượng bạc.
“Đại đương gia, phải làm sao đây? Người trong quân đội có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, trong khi người trong sơn trại chúng ta...” Lão Chu luống cuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play