Ân oán phân minh như vậy cũng được không ít người khen hay.
Tất cả đều tôn trọng sòng bạc Thần Tài hơn một chút. Ai cũng biết tuy Diêm Như Ngọc là một nữ nhân nhưng cũng không phải người dễ chọc.
“Chủ tử, gần Tiên Bảo Lầu cũng không có nhiều quán rượu, làm ăn đều không tốt lắm. Cái lớn nhất trong số đó là Túy Tiên Lầu. Túy Tiên Lầu còn mở cửa lâu hơn cả Tiên Bảo Lầu, nhưng chủ nhân mới của Túy Tiên Lầu nổi tiếng bủn xỉn, mỗi món đều ít ỏi đến đáng thương. Nếu không phải chưởng quầy của nhà đó vô cùng đáng tin thì e rằng đã đóng cửa từ lâu rồi.” Tào quản sự báo cáo tin tức thu thập được cho Diêm Như Ngọc.
“Có bán không?” Diêm Như Ngọc chỉ để ý điểm này.
Nàng còn hơn 80.000 lượng bạc trong tay, không tin mình không mua nổi một quán rượu.
“Tiểu nhân hỏi rồi, có bán nhưng giá cực kỳ cao.” Tào quản sự hơi xót tiền, “Chủ nhân đó rất keo kiệt, ngay cả số bàn ghế đã hỏng trong quán cũng tính vào giá bán. Người ta nói thấp hơn 23.000 lượng thì không được. Chủ tử, nếu Túy Tiên Lầu vẫn đang ở lúc hưng thịnh nhất thì cũng xứng đáng với con số này, nhưng bây giờ đã hư hỏng không ít, bên trong phải sửa chữa lại hết, hơn nữa làm ăn cũng không tốt. Nếu không phải nằm ở vị trí tốt thì cùng lắm chỉ mấy ngàn lượng. Theo ta… Tối đa 15.000 lượng, tuyệt đối không thể cao hơn nữa.”
Ngay cả 15.000 lượng thì vẫn là nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT