Hạ nhân nói xong, Phương thị phất tay áo, chén trà trên bàn rơi xuống đất, vỡ nát.
“Con hoang không phụ không mẫu mà có thể khiến đồ khốn nạn đó nhìn trúng sao? Tuy hắn không đàng hoàng nhưng cũng từng gặp qua đủ loại tiểu thư khuê các ở kinh thành. Nếu không phải đứa con hoang kia cố ý quyến rũ thì tên nghiệt tử đó có thể đi theo làm tùy tùng chắc?!” Phương thị lập tức mắng.
Tuy Trình Nghiêu chỉ là nhi tử của một quan viên, nhưng cũng khá có tiếng tăm ở kinh thành. Năm đó, khi Trình lão gia tử dạy dỗ hoàng đế, ông ấy thường xuyên đưa Trình Nghiêu còn nhỏ tuổi tiến cung để bầu bạn với vua nên ngay cả hoàng đế cũng vô cùng dung túng hắn!
Hơn nữa, Trình Nghiêu có một gương mặt rất đẹp nên mặc dù ăn chơi trác táng thì vẫn cực kỳ được chú ý.
Nhưng hắn đã từng nhìn trúng ai bao giờ chưa?
Người luôn không coi ai ra gì, từ trước đến nay luôn ích kỷ, bây giờ lại vì lời nói của một nha đầu mà đánh vào mặt bà ấy! Sao bà ấy có thể không hận chứ!
Phương thị chính là kế mẫu của Trình Nghiêu, nương gia ở thành Tế Dương này. Năm đó, Trình gia lo lắng cưới người có gia thế hiển hách sẽ bị xem là quá kiêu căng nên mới chọn bà ấy làm vợ kế. Mấy năm trước, Phương gia vẫn rất tốt. Tuy không phải gia tộc lớn nhưng cũng không tệ. Tuy nhiên, càng về sau lại càng kém. Bây giờ ở thành Tế Dương này chỉ còn mỗi một biểu huynh đó mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT