Huyện lệnh càng nghĩ càng đau lòng, hận kẻ trộm đồ muốn chết.
Nhưng Diêm Như Ngọc lại không hề cảm thấy có bất cứ điều gì không ổn. Sau khi phát quà, nàng lập tức ra lệnh đưa những thứ còn lại vào nhà kho. Những món thường thấy trong số đó thì sau này tìm cơ hội bán đi đổi thành lương thực.
Về phần những món mà Diêm Như Ngọc dùng để tặng, dù sao thì mọi người đều sử dụng trong sơn trại nên nàng không lo bị tên chó Huyện lệnh kia tóm được.
Sau khi sắp xếp xong những việc này, chờ đến ngày Trình Nghiêu đã hẹn, Diêm Như Ngọc mới cầm hộ thiếp của mình vào thành.
Nhưng hiển nhiên ngay khi vào thành, Diêm Như Ngọc lập tức cảm thấy tình hình trong thành hơi khác thường.
Nhất là địa bàn do tên chó Huyện lệnh kia quản lý, có quan binh tuần tra tới lui khắp nơi, ăn mày trên đường cũng ít hơn bình thường một chút.
“Chủ tử, sao ngài lại tới vào lúc này?” Chủ rạp hát Thất Tinh Viên vừa nhìn thấy Diêm Như Ngọc thì trong lòng luống cuống, vội vàng kéo nàng qua một bên, khẽ nói: “Mấy ngày nay trong thành không yên ổn đâu, Tống đại nhân kia đang lùng bắt thổ phỉ khắp nơi đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play