Đại đương gia là gì? Thân phận này chính là dùng để trấn núi. Cho dù nàng có năng lực ngút trời thì trong mắt Thú Nhi, không phải chuyện gì cũng cần Diêm Như Ngọc đích thân ra tay.
Bên dưới có nhiều huynh đệ như vậy, sao phải dựa hết vào một mình Đại đương gia chứ?
“Đại đương gia, ngài làm vậy là giành việc của các huynh đệ...” Thú Nhi lại bồi thêm một câu.
Diêm Như Ngọc nhéo má tiểu nha đầu: “Đây đều là những thứ mà bang Phi Vân mang đi đút lót. Nếu bổn đương gia không lấy một ít mang về thì Vạn đội trưởng mới cảm thấy bực bội đấy.”
“Bang Phi Vân?” Thú Nhi mở to mắt. Chẳng lẽ Đại đương gia có đôi chân nhanh như bay? Bang Phi Vân cách đây rất xa, trong thời gian ngắn như vậy, làm sao nàng vừa đi vừa về được?
Nhận ra tiểu nha đầu đã hiểu lầm ý của mình, nhưng bây giờ Diêm Như Ngọc không có thời gian để giải thích cho nàng ấy nên lập tức bảo chủ rạp hát chuẩn bị xe ngựa, giấu hết mấy thứ này vào bên trong.
Cổng thành vừa mở, Diêm Như Ngọc đã theo nhóm người đầu tiên ra vào cổng thành rời khỏi thành Tế Dương, mang đồ vào sơn trại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play