Trình Nghiêu tìm được cơ hội, hận không thể rửa sạch số nước bẩn bị hắt lên người mình ngay lập tức. Đầu tiên là mô tả đám thổ phỉ ở sơn trại Diêm Ma đó đáng thương đến mức nào, sau đó kể lại sơn trại Hung Nha kia đáng giận ra sao, thế là bản thân hắn không thể chịu được mà giúp những người già trẻ vô tội ở sơn trại Diêm Ma trừng trị đám người hung ác kia...
Đương nhiên, sau khi nói một hồi lâu, Trình Nghiêu còn không quên khẳng định rằng tuy hắn đồng tình với đám thổ phỉ ở sơn trại Diêm Ma nhưng hắn là con cháu nhà quan, không thể thông đồng làm bậy với bọn họ, vì vậy, sau khi dạy dỗ và cảm hóa bọn họ một phen thì đã rời đi...
Nghe thấy mấy lời này, nụ cười của Diêm Như Ngọc càng lúc càng rực rỡ hơn.
Trình Nghiêu lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhìn nét mặt của Nhan cô nương, chắc hẳn là nàng đang sùng bái hắn lắm.
Nếu không phải Diêm Như Ngọc tận mắt nhìn thấy Trình Nghiêu mặt mũi xám xịt bị ngỗng rượt tè ra quần thì giờ phút này, nàng nhất định sẽ tin tưởng tuyệt đối vào lời nói chân thành như vậy... Nếu có giải thưởng diễn xuất, Trình Nghiêu ắt hẳn sẽ giành giải nhất.
“Trình thiếu gia nói Đại đương gia của sơn trại thổ phỉ kia là một nữ nhân. Vậy nàng ta trông ra sao?” Diêm Như Ngọc cười tủm tỉm hỏi.
Thú Nhi vừa trở về, nghe thấy lời này của Đại đương gia thì sợ tới mức hai tay run rẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT