Nhưng phải công nhận rằng “Nhan tiểu thư” này đúng là kỳ lạ, hiếm thấy. Bọn họ đã gặp qua không ít người nhưng thật sự chưa từng thấy ai như vậy... lưu manh vô lại nhưng lại có khí chất tiểu thư cao ngạo, không thể chạm tới.
“Trình thiếu, Vương tiểu thư tức giận như vậy, sau này sẽ không gây phiền phức cho Nhan tiểu thư chứ?” Bàng công tử nhắc nhở một tiếng.
Dù sao thì Vương tiểu thư kia cũng là nữ nhi của Tri phủ, không dễ bắt nạt như vậy.
Diêm Như Ngọc lại cười cười: “Không sao, Tri phủ đã nhận tiền của chủ rạp hát rồi.”
“...” Khóe miệng của hai vị công tử giật giật.
Thương nhân địa phương đưa tiền cho quan viên để được bảo vệ là chuyện lén lút nhưng Nhan tiểu thư này lại nói thẳng ra như vậy. Có phải... không hay lắm không?
Trình Nghiêu cảm thấy lời này hơi quen. Nghĩ kỹ lại, hắn nhớ đến lúc ở sơn trại Diêm Ma trước đây, Tiểu Diêm Vương kia cũng từng nói như thế. Thế là trong lòng hắn lập tức cảm thấy phức tạp. Khi đó, hắn hoàn toàn không tin quan phủ sẽ dính dáng tới thổ phỉ, nhưng không ngờ sau khi chứng thực với phụ thân và gia gia, hắn lại bị sự thật đánh vào mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT