Từ trước đến nay, Diêm Như Ngọc không hề muốn giữ hai đại phu này ở lại mãi mãi. Trước đây, khi cướp hai người lên núi, nàng đã từng nói rằng khi nào bọn họ dạy xong cho Chung Hàn thì sẽ đưa bọn họ xuống núi, tặng 100 lượng để cảm ơn.
Với tình hình lúc đó, nàng cho rằng Chung Hàn muốn xuất sư phải cần ít nhất hai, ba năm. Nhưng gần đây, nàng nghe nói có người khen ngợi y thuật của Chung Hàn, có vẻ hắn đã học được hết rồi.
Dù sao Chung Hàn cũng cõng sách y từ nhỏ đến lớn, xuất phát điểm khác với môn đồ bình thường, học nhanh một chút cũng là đương nhiên.
“Bọn họ đã quen sống ở đây rồi nhỉ? Cho dù Đại đương gia không tiễn bọn họ đi thì bọn họ cũng không dám làm gì đâu.” Lão Chu nói thẳng.
Hai vị đại phu này rất có tiếng dưới núi, nếu đưa đi thì quá đáng tiếc.
“Nếu ta đã hứa sẽ để bọn họ rời đi thì không thể không giữ lời.” Diêm Như Ngọc lại không thèm để ý, “Lão Chu, ông về đi, nhân tiện gọi Chung Hàn và hai lão đại phu tới đây giúp ta.”
Lão Chu hơi chần chừ, nhưng đã tiếp xúc với Diêm Như Ngọc lâu như vậy, ông ta cũng biết nàng nói một là không có hai, bởi vậy đành phải băn khoăn đi ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play