Trình Nghiêu vừa nghe vậy thì vội vàng lắc đầu.
Hắn nào biết sơn trại Diêm Ma nằm ở đâu. Tuy khe núi rất lớn nhưng xung quanh chỉ toàn núi là núi, chỉ có người của sơn trại mới biết rõ mấy đường núi chính.
Hơn nữa, cho dù hắn thật sự biết thì cũng không thể nói!
Hắn có cảm giác Tiểu Diêm Vương kia cực kỳ thần thông quảng đại. Hắn không muốn bị người ta cắt cổ giữa đêm đâu. Vả lại...
Nghĩ kỹ lại thì tuy rằng Tiểu Diêm Vương kia rất đáng ghét, nhưng hình như trong sơn trại vẫn còn không ít người bình thường. Nếu phán bọn họ tội trở thành thổ phỉ thì cũng không hợp lý.
“Cha, con sống ở sơn trại Diêm Ma khá tốt. Cha đã gửi phí sinh hoạt nên bọn họ đối xử với con không tệ. Mỗi ngày đều có thịt ăn, còn có đồ ăn vặt, thỉnh thoảng còn có thể giải sầu trong sơn trại. Vậy nên cha hãy bỏ qua chuyện tiêu diệt thổ phỉ đi. Hơn nữa, người muốn bắt con không phải sơn trại Diêm Ma mà quả thực là người của sơn trại Hung Nha, chẳng qua là trùng hợp gặp phải Đại đương gia của sơn trại Diêm Ma nên bọn họ mới tiện đường đưa con về cùng.”
“Người không biết đâu, đám hảo bằng hữu giang hồ mà nhi tử dẫn theo đều là kẻ lừa đảo. Lúc gặp thổ phỉ của sơn trại Hung Nha, bọn họ còn chưa chiến đấu phút nào mà đã giao nộp con ngay lập tức. Hiện giờ những kẻ đó đã bị Đại đương gia của sơn trại Diêm Ma trừng trị, cũng xem như là đã trút giận giúp con.” Trình Nghiêu bồi thêm một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT