Hắn cứ lải nhải như vậy suốt dọc đường, cách một lát sẽ lấy châu báu ra khoe một phen, nhưng suốt quãng đường lại không hề có chuyện gì xảy ra.
“Các ngươi đúng là lo lắng vớ vẩn! Nhưng yên tâm đi! Cho dù không bắt được thổ phỉ thì sau khi quay về, ta vẫn sẽ trả thù lao cho các ngươi!” Trình Nghiêu nói tiếp.
Các hộ vệ giang hồ nghe vậy thì cong môi cười cười.
Nhưng còn chưa kịp cười xong thì đã có một đám người từ trên núi đột ngột lao xuống, vây quanh xe ngựa!
“Đứng lại!” Kẻ cầm đầu là một nam nhân chột mắt. Gã nhìn chằm chằm Trình Nghiêu, cười khinh bỉ một tràng, nhìn hắn từ trên xuống dưới mấy lần, “Tiểu tử, đưa đồ trong tay ngươi ra đây! Nếu ngoan ngoãn nghe lời thì lão tử tha mạng cho ngươi!”
Sắc mặt của Trình Nghiêu hơi thay đổi nhưng hắn lập tức khôi phục lại biểu cảm như bình thường.
“Gia gia sẽ sợ tôn tử như ngươi chắc? Từ xưa đến nay, tà không thắng chính. Hôm nay gia gia ta tới để thu phục các ngươi. Biết điều thì buông đao xuống, theo tiểu gia gia ta về gặp quan. Nếu không biết điều thì gia gia ta đánh các ngươi rơi răng đầy đất!” Trình Nghiêu kích động đến mức mặt đỏ bừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT