"Đây là vì Luyện Khí tầng sáu đại thành Tinh Cốt, thậm chí một vài người thiên phú dị bẩm sẽ chuyển sang Ngọc Cốt, thực lực sẽ xuất hiện một lần tăng vọt rõ rệt so với Luyện Khí tầng năm."

"Mặc dù Hàn Tủy Hỏa chỉ cao hơn Cửu Minh Hỏa một cấp, nhưng cũng không phải loại lương thiện."

"Trước đó ngươi chỉ có tu vi Luyện Khí tầng bốn, chỉ sợ căn bản không thu phục được nó. Dù hiện tại là Luyện Khí tầng năm, cũng khá mạo hiểm..."

Bùi Lăng nghe đến đó, không khỏi khẽ giật mình: "Hàn Tủy Hỏa? Mạo hiểm?"

Không phải ngươi nói là tạo hóa có thể gặp nhưng không thể cầu sao???

Không phải ngươi nói tiền phạt cũng không đáng là bao sao???

Hắn vội vàng nói: "Sư huynh, rốt cuộc Hàn Tủy Hỏa này là gì? Rất đáng tiền sao? Hơn nữa đã có mạo hiểm, hay là lần này bỏ qua đi? Chờ đến lúc ta tu luyện tới thực lực cao hơn, nắm chắc hơn rồi lại đi?"

"Không được!" Trịnh Kinh Sơn quyết đoán cự tuyệt, "Hàn Tủy Hỏa kia ngoại trừ là đan hỏa bát phẩm, ngoài việc có tác dụng với đan sư, còn có công dụng tẩy tủy, lần này có rất nhiều người để mắt tới. Ta cũng phải dựa vào tên tuổi của sư tỷ mới miễn cưỡng lấy được. Cho nên không thể chờ! Nếu không, ai biết sẽ bị ai chặn lại?"

Lại nghi ngờ nhìn hắn, "Bùi sư đệ, ta nhớ trước khi ngươi vào tông đã dám trộm Thối Cốt Đan của ta để tu luyện, loại khí phách không sợ chết theo đuổi đại đạo như ngươi, nói thẳng ra, đến bây giờ sư huynh vẫn rất bội phục. Nhưng ngươi mới tiến tông mấy ngày, vì sao đã trở nên sợ đầu sợ đuôi, lo trước lo sau như thế?"

Không sợ chết cái búa!

Đó là hệ thống thiểu năng.

Hắn giống loại người không có đầu óc đó sao?

"Sư huynh, không phải ta đang sợ hãi." Ngay trước mặt Trịnh Kinh Sơn, Bùi Lăng nghĩ một đằng nói một nẻo, "Ta chỉ lo lắng mình có thực lực thấp, phụ lòng bồi dưỡng người tài của sư huynh. Đến lúc đó, chẳng phải để sư huynh lãng phí thời giờ sao?"

Trịnh Kinh Sơn nhìn chằm chằm hắn một lát, thấy người sư đệ này ngồi nghiêm chỉnh, thoạt nhìn ánh mắt sáng ngời, không hề lùi bước, lúc này mới thoải mái, lời nói thấm thía: "Bùi sư đệ, cần phải biết trên con đường tranh giành đại đạo này, không tiến tất lùi! Nhất là loại tu sĩ xuất thân hàn vi như ngươi, một bước thụt lùi, từng bước thụt lùi, sau trăm năm nhớ lại, hối tiếc không kịp, cũng không có cơ hội nữa."

"Với sự rộng lớn của Thánh tông, sẽ có rất nhiều đệ tử, mặc dù ít người có được tư chất như ngươi, nhưng tuyệt đối không phải có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nếu không anh dũng tiến tới, hơi đi sai bước, chắc chắn chẳng khác gì người thường!"

"Đến lúc đó, chắc chắn sẽ giống với vô số tiền bối, nóng vội đi qua trăm năm, cuối cùng hóa thành một nắm cát vàng."

Bùi Lăng hơi thay đổi sắc mặt, cúi đầu nghe dạy bảo: "Vâng, lời nói của sư huynh như đánh thức kẻ mê đắm, sư đệ nhất định ghi nhớ trong lòng!"

Nói là nói vậy, hắn sẽ không đi làm chuyện chịu chết, cửu tử nhất sinh càng khỏi phải bàn.

Lúc đang muốn hỏi thăm cặn kẽ tình hình nhiệm vụ, tiểu viện lại bị gõ vang, Trịnh Kinh Sơn mở trận pháp, chỉ thấy ba người một nữ hai nam mặc đồ nội môn đệ tử đi vào.

Ba người kia mơ hồ coi nữ tu là chủ.

Nữ tu áo gai váy trắng, đầu quấn vải trắng, cách ăn mặc như quần áo tang. Khuôn mặt nàng như vẽ, ngũ quan vô cùng tinh xảo, nhưng cẩn thận nhìn lại, toàn thân không có chút nhân khí nào như một bộ nữ thi biết di chuyển.

Hơn nữa dáng người nhỏ gầy hơn nữ tử bình thường, trên lưng lại cõng một bộ quan tài cực kỳ cầu kỳ.

Không biết bộ quan tài kia làm từ tài liệu gì, thoạt nhìn toàn thân đen nhánh, nhìn kích cỡ có thể chứa ít nhất ba người, toàn thân quan tài phủ đầy lá bùa, còn cần mấy sợi xiềng xích khóa chặt nó lại.

Dù là như thế, lúc nữ tu này đến gần, Bùi Lăng vẫn nghe được bên trong hắc quan vang lên tiếng gõ nặng nề, một cái, một cái, lại một cái, còn kèm theo tiếng động sắc nhọn khi móng tay xẹt qua quan tài, khiến hắn cảm thấy trong lòng buồn bực như muốn đứng dậy né tránh.

Hai tên nam tu một người áo xanh, một người áo lam.

Tuổi tác tu sĩ áo xanh còn trẻ, da mặt trắng nõn; vẻ ngoài tu sĩ áo làm khá già, thoạt nhìn hơi trung thực.

Trịnh Kinh Sơn đưa tay ra miễn lễ, sau khi gọi dậy, liền giới thiệu với Bùi Lăng: "Ba vị này đều là đệ tử trong một mạch Kiêm Tang ta."

Nữ tu tên là Âu Dương Tiêm Tinh, tu vi là Trúc Cơ trung kỳ, thực lực đứng đầu một mạch Kiêm Tang, cũng là trợ thủ đắc lực của Trịnh Kinh Sơn; nam tu áo xanh tên là Phương Cát, Trúc Cơ sơ kỳ, kiêm tu y độc; tu sĩ áo lam là Tiết Huỳnh, Trúc Cơ sơ kỳ, sở trường trận pháp.

"Ta đã thông báo tình hình nhiệm vụ cụ thể với Tiêm Tinh." Trịnh Kinh Sơn liếc nhìn ba người, trầm giọng nói, "Gần đây nội môn không yên ổn, lần này đi vào lòng đất, tất nhiên có khó khăn trắc trở, các ngươi chắc chắn phải cẩn thận!"

Ba người cùng nhau ôm quyền đồng ý.

Trịnh Kinh Sơn lại nói: "Nhiệm vụ thất bại cũng không sao, nhưng phải đảm bảo tính mạng của Bùi Lăng. Nếu gặp phải nguy hiểm..."

Âu Dương Tiêm Tinh lập tức nói: "Mạch chủ xin yên tâm, chỉ cần ba người chúng ta còn lại một hơi, quyết không để Bùi sư đệ xảy ra sơ suất gì! Dù ba người chúng ta không còn lại chút sức nào, nhất định sẽ xả thân cản ở phía sau cho Bùi sư đệ!" 

Bùi Lăng nghe vậy nhìn nàng một cái, thầm nghĩ đến lúc đó nhất định phải đề phòng vị sư tỷ này.

Dù sao hắn đã từng gặp cái gọi là tình nghĩa đồng môn ở Trọng Minh tông, thật sự đến lúc chạy trối chết, Âu Dương Tiêm Tinh này không ném hắn lại để cản ở phía sau, đã được tính là lòng dạ tốt bụng.

"Tốt!" Trịnh Kinh Sơn tỏ vẻ khen ngợi nhìn Âu Dương Tiêm Tinh, chậm rãi nói, "Giao nhiệm vụ cho ngươi, ta cũng yên tâm."

Nói xong xua tay, "Đã vậy, việc này không nên chậm trễ, các ngươi lập tức xuất phát!"

Cùng lúc đó, bên tai Bùi Lăng truyền tới một giọng nói mờ mịt, "Bùi sư đệ, ta đặt một tấm Bách Lý Độn Hình Phù trong tay của ngươi, nếu không thể thành công, ngươi lập tức dùng nó rút lui đến chỗ an toàn."

Hắn nhanh chóng liếc qua Trịnh Kinh Sơn, chỉ thấy vị sư huynh này không hề nhìn mình lấy một cái, vô cùng mong đợi nhìn chằm chằm ba người Âu Dương Tiêm Tinh, vẻ mặt chân thành tha thiết, ánh mắt nóng bỏng, khóe mắt đuôi lông mày đều là sự tín nhiệm và nể trọng bọn họ.

Bùi Lăng lặng lẽ rụt tay vào trong tay áo, đầu ngón tay nhanh chóng mò được một tấm phù lục xa lạ.

Trong lòng hắn hơi thoải mái, quả nhiên, dù nói ba hoa chích chòe như thế nào, đãi ngộ của thiên tài vẫn khác biệt!

Trịnh Kinh Sơn vội vàng thúc giục, một đoàn người không dám trì hoãn, sau khi vội vàng tạm biệt, quay người rời khỏi Khô Lan tiểu viện, Âu Dương Tiêm Tinh liền phân phó Tiết Huỳnh: "Đến Uyên khẩu trước."

Tiết Huỳnh khẽ gật đầu, lấy ra một cái trận bàn, một trận ô quang phun ra nuốt vào, mở ra một kẽ nứt ở cách đó không xa, triệu hồi ra một U Hồn hình thú khổng lồ.

U Hồn kia vẫn bình tĩnh nhìn bọn họ một chút, đột nhiên mở cái miệng rộng, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai một ngụm nuốt bốn người vào!

Lúc đầu Bùi Lăng giật mình, nhưng thấy ba người Âu Dương Tiêm Tinh thờ ơ, nên cố kìm nén không làm ra hành động dư thừa.

Quả nhiên, sau khi bị nuốt vào trong bụng U Hồn, xung quanh hiện ra cảnh tượng kỳ quái, dưới chân như một mảnh hư vô, lại vững vàng như đứng trên đất bằng, chỉ nghe tiếng gió vun vút bên tai như đang nhanh chóng di chuyển.

Ba người Âu Dương Tiêm Tinh đánh giá Bùi Lăng, thấy hắn không hoảng sợ, vẻ mặt khác nhau.

Sau khi Âu Dương Tiêm Tinh hơi híp mắt lại, lập tức bắt đầu sắp xếp cho hai người đồng bạn: "Lần này mục đích chủ yếu là Hàn Tủy Hỏa, sau khi đến đó phải tốc chiến tốc thắng, Phương Cát, trước tiên ngươi chia chút Ích Độc Đan, cho Bùi sư đệ thêm hai viên, tu vi của hắn quá yếu. Tiết Huỳnh, lần này ngươi không cần công khai lộ diện, ở phía sau bày trận là được, chú ý bảo vệ tốt Bùi sư đệ."

Tiết Huỳnh trung thực đồng ý.

Phương Cát lại như cười mà không phải cười nhìn Bùi Lăng, lên tiếng: "Âu Dương sư tỷ, mạch chủ đã coi trọng nhiệm vụ lần này như vậy, không tiếc để ngài tự mình dẫn đội, vì sao chỉ phái ta và Tiết sư huynh giúp trợ? Không phải chúng ta sợ hãi, chỉ là tu vi của vị Bùi sư đệ này thật sự quá thấp, lúc này xuống Uyên Ngục, nếu vận khí không tốt, biết đâu chúng ta hơi sơ sẩy một chút, người ta không có nữa, vậy phải ăn nói với mạch chủ thế nào?"

"Mạch chủ sẽ tự quyết định." Âu Dương Tiêm Tinh liếc nhìn hắn ta, từ tốn nói, "Binh giỏi ở chỗ thần tốc, ít người còn có thể đánh bên Miêu mạch chủ không kịp trở tay, nhiều người sẽ dễ xảy ra biến cố. Sao nào, ngươi cảm thấy việc ngươi có thể nghĩ ra được, mạch chủ sẽ không nghĩ ra sao?"

Phương Cát vội vàng cúi đầu: "Không dám, ta chỉ sợ làm chậm trễ lời dặn dò của mạch chủ."

"Đây là việc do ta cân nhắc." Âu Dương Tiêm Tinh không khách sáo nói, "Ngươi chỉ cần nghe theo phân phó của ta là được."

"... Vâng." Phương Cát hơi khựng lại, khom lưng đồng ý.

Âu Dương Tiêm Tinh không để ý hắn ta nữa, chuyển sang Bùi Lăng: "Gần đây tình trạng một mạch Kiêm Tang ta không tốt lắm, đã vậy rồi mạch chủ còn muốn mạnh mẽ cướp đoạt nhiệm vụ Hàn Tủy Hỏa, trở mặt với trung ngũ mạch, không chỉ Phương Cát không hiểu, ngay cả ta cũng cảm thấy mạch chủ quá hào phóng với ngươi. Ta không biết vì sao mạch chủ luôn sáng suốt lại muốn mạo hiểm vì ngươi, nhưng ngươi đừng làm mạch chủ thất vọng!"

"Ta chắc chắn không phụ Trịnh sư huynh khổ tâm bồi dưỡng." Bùi Lăng nghiêm mặt trả lời, lại càng siết chặt Bách Lý Độn Hình Phù trong tay áo, quyết định đợi lát nữa chỉ cần tình huống có gì bất bình thường, hắn sẽ đi ngay.

Hắn cảm thấy hơi lo sợ, trước đó ở Lộc Tuyền thành, thấy Trịnh Kinh Sơn vô cùng oai phong còn tưởng đó là bắp đùi to lớn rắn chắc.

Nhưng bây giờ xem ra, hình như không giống tưởng tượng của hắn lắm?

"Có nên đá Trịnh Kinh Sơn, tìm chỗ dựa khác không?" Bùi Lăng suy nghĩ, "Vấn đề là thời gian nhập môn của ta quá ngắn, còn chưa hiểu rõ toàn bộ tình huống trong Trọng Minh tông... Được rồi, đi một bước xem một bước. Nếu tiếp theo gặp người thích hợp hơn, lại đổi chỗ dựa cũng không muộn."

Nghĩ tới đây, hắn lại mắng chửi hệ thống trong suy nghĩ một trận, nghĩ đến hắn khiêm tốn ở trong Bùi phủ nhiều năm như vậy, nếu không phải hệ thống liên tục đánh hắn trở tay không kịp, hắn đâu cần ăn bữa hôm lo bữa mai như bây giờ?

Sau khi Âu Dương Tiêm Tinh nhắc nhở Bùi Lăng lại nhắm mắt nghỉ ngơi, Phương Cát và Tiết Huỳnh cũng không lên tiếng, trong bụng U Hồn lập tức trở nên yên lặng, chỉ nghe tiếng gió rít gào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play