"Chuyện gì?" Bùi Lăng căn bản không để ý đến cách ăn mặc của Tôn Ánh Lan này, dứt khoát nhíu mày hỏi.

"Bùi sư huynh, ta đến nhận lỗi với ngươi..." Tôn Ánh Lan yêu kiều sợ hãi mở miệng, lúc này tâm trạng của nàng rất nặng nề.

Mấy tháng trước, Bùi Lăng vừa vào tông môn chỉ là Luyện Khí tầng bốn giống hệt Bùi Hồng Niên, nàng căn bản không để vào mắt.

Kết quả mới qua bao lâu, đã là Luyện Khí tầng chín, còn chém giết Điền Tòng Hoành ngay trước mặt mọi người!

Đây là thiên phú cỡ nào! Tài hoa cỡ nào! Tiền đồ cơ nào!

Mặc dù Tiền Văn Sở sư huynh cũng là Luyện Khí tầng chín, nhưng tính toán tuổi tác của đối phương, cũng đủ để làm gia gia của nàng rồi. Bàn về tiềm lực, hoàn toàn là sự khác biệt giữa ngày và đêm với Bùi Lăng!

Cuối cùng nàng đã hiểu vì sao lúc trước Lý Thực kia lại tự đến, ép nàng đối phó Bùi Lăng.

Mới trôi qua mấy tháng, tu luyện từ Luyện Khí tầng bốn đến Luyện Khí tầng chín lại thần hoàn khí túc, không hề có vẻ căn cơ không ổn định, dù là nội môn mạch chủ cũng cảm thấy bị uy hiếp!

Với thực lực mà Bùi Lăng biểu hiện ra, việc Trúc Cơ không phải là vấn đề, thậm chí Địa Đạo Trúc Cơ cũng không phải nói chơi. Sau này may mắn, biết đâu còn có thể thành tựu Kết Đan!

Đáng chết!

Sao lúc trước mình lại nhìn sai rồi?

Sớm biết vậy, ngày đó không nên tập trung sự chú ý dạy dỗ Bùi Hồng Niên, mà phải dốc hết sức dụ dỗ Bùi Lăng này... Không! Thậm chí nàng không cần trở thành đạo lữ của đối phương, dù chỉ là một thiếp thất, sau này cũng có tiền đồ như gấm!

Hừ! Bùi Hồng Niên phế vật! Bùi gia phế!

Cả tộc Bùi gia Lộc Tuyền thành đều là óc heo, không, còn không bằng cả heo. Mặc dù nàng cũng xuất thân từ Tôn gia nhỏ bé ở thâm sơn cùng cốc, nhưng trong tộc mà có một thiên tài như Bùi Lăng, đừng nói là con cháu của vợ cả nhánh bên, dù là con riêng của chi bên xa xôi không có mặt mũi gì, cũng phải dốc hết tài lực cả gia tộc để bồi dưỡng.

Dù hài nhi của gia chủ không tu luyện, thậm chí gia chủ không tu luyện, cũng phải bớt ăn bớt mặc cam đoan có thể để một thiên tài thế này yên tâm trưởng thành!

Kết quả Bùi gia này lại hay lắm, dốc hết tâm huyết bồi dưỡng một tên phế vật, thiên tài chân chính lại bị chèn ép khinh thường.

Nếu không phải Bùi gia này vụng về không chịu nổi, sao lúc trước nàng lại nhìn nhầm chứ?

"Bây giờ ta bận rộn nhiều việc, ngược lại tộc huynh ta đang rảnh rỗi." Bùi Lăng nghe hai câu, cảm giác không có ý nghĩa gì, nhất là Tôn Ánh Lan này liên tục tỏ ra quyến rũ liếc mắt nhìn hắn, hắn dứt khoát nói, "Nếu có việc gì, ngươi cứ việc nói với hắn."

Hai người này thật sự là một đôi do trời đất tạo nên, vẫn nên ở bên cạnh nhau thì hơn, tránh đi ra ngoài gây họa cho những người khác.

Tôn Ánh Lan nghe vậy trong lòng lo lắng, thật sự không muốn buông tha một cơ hội như thế, vội vàng nhìn Bùi Hồng Niên.

Bùi Hồng Niên đang muốn chịu đựng cõi lòng chua xót để nói đỡ cho nàng, Tiểu Từ lại đi lên bẩm báo: "Chủ nhân, lại có người tới chơi."

Hả?

Rốt cuộc đêm nay xảy ra chuyện gì thế?

Bùi Lăng nhíu mày, lại gọi thủy kính ra, thấy có bốn tên tu sĩ đang đứng ngoài động phủ, đều là Luyện Khí tầng chín.

Ba người trong số đó là tu sĩ thắng ba vòng được vào vòng trong của Hòe Âm phong, người đi đầu hơi quen mặt, lại là Phương Dã.

"Có biết mục đích bọn họ đến đây không?" Bùi Lăng trầm ngâm, hỏi Tiểu Từ.

Tiểu Từ nhún người, nói: "Bọn họ nói đến vì việc tuyển chọn của Nam Vực."

"Mời." Bùi Lăng đang định hai ngày tới phải đi hỏi thăm tin tức tuyển chọn một chút, nghe vậy lập tức nói.

Không lâu sau, Tiểu Từ dẫn bốn người đi vào trong, còn chưa vào chính đường, Phương Dã đã cười lớn: "Bùi sư đệ, chúc mừng chúc mừng!"

Sau khi đi vào, một đoàn người thấy Bùi Hồng Niên và Tôn Ánh Lan đều giật mình, hiển nhiên không ngờ có người đến chỗ Bùi Lăng trước.

Thế nhưng, sau khi thấy rõ tu vi hình dáng tướng mạo của hai người này, cũng không quan tâm lắm, chia ra chỗ ngồi chủ khách ngồi xuống trò chuyện với Bùi Lăng.

Sau khi ngồi xuống, Tiểu Từ lần lượt bưng trà rót nước, dùng linh tuyền pha linh trà, lại được bốn người kia khen ngợi một hồi, sau khi khách sáo nói mấy câu, cuối cùng đã nói vào chủ đề chính…

Phương Dã nói trước: "Bùi sư đệ, ta được ba vị sư huynh này nhờ vả đến làm người trung gian, về phần công việc cụ thể, các ngươi tự bàn bạc với nhau là được, ta cũng không dám xen vào."

Nói xong liền giới thiệu ba tên tu sĩ kia với Bùi Lăng, chính là Ất hai mươi bảy Thân Ung, Bính hai mươi mốt Tiền Văn Sở, Bính hai mươi sáu Ngô Thanh.

Bùi Lăng gật đầu hỏi: "Không biết ba vị sư huynh có gì chỉ giáo?"

"Bùi sư đệ, là thế này." Có vẻ Tiền Văn Sở là người dẫn đầu trong ba người, lúc này hắn ta cao giọng nói, "Chúng ta vừa thăm dò được, trong trận tuyển chọn Nam Vực vào ba ngày sau, một vị nội môn sư huynh đã đặt Hòe Âm phong toàn quân bị diệt ngay từ cửa thứ nhất. Ba người chúng ta đều đồng ý lúc đó sẽ trực tiếp rời khỏi, nếu sư đệ cũng gật đầu, sau khi chuyện thành công, mỗi người được chia một vạn linh thạch hạ phẩm!"

Toàn quân bị diệt?

Bùi Lăng nhíu mày, trong lần Thi Đấu Ngoại Môn này, mục tiêu của hắn là lấy được hạng nhất!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play