Bạch Chỉ hỏi với vẻ không mấy hy vọng: “Thật sự không ăn ta?”
Quý Nguyệt gật đầu: “Không ăn ngươi.”
Đôi mắt vốn u tối của Bạch Chỉ bỗng bừng sáng lên.
“Nhưng ta sẽ giết ngươi.”
Ánh sáng lại lập tức tắt ngấm.
“Sao lại như vậy? Sao lại muốn giết ta? Rõ ràng là ta đã cứu mạng ngươi mà…” Bạch Chỉ bị tên thần kinh này xoay vần đến mức không chịu nổi nữa, đành ôm mặt, nức nở rên rỉ.
Lần đầu tiên, Quý Nguyệt thấy nàng buồn đến vậy, bèn gỡ tay nàng ra, lộ ra khuôn mặt yếu đuối, khiến ai nhìn cũng thấy đáng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT