Quý Nguyệt lặng lẽ nhìn Bạch Chỉ, tựa hồ như người bị cắn không phải là hắn: “Ngon chứ?”
Bạch Chỉ không đáp, nhưng bộ dạng vùi đầu vào hút máu đã nói lên tất cả.
Nàng quả thực đói đến không còn kìm được.
Bạch Chỉ cứ thế mà cắn chặt lấy cổ tay Quý Nguyệt rất lâu, mãi cho đến khi bụng không còn cồn cào mới chợt nhớ ra rằng mình đã hút gần cạn máu hắn rồi.
Nàng vội ngẩng mặt lên, vừa hay bắt gặp ánh mắt nửa cười nửa không của Quý Nguyệt.
Phải nói sao đây, ánh mắt này… thật sự rất lạ.
Bạch Chỉ còn nhớ rõ nét mặt của Đường Ánh khi nàng hút máu hắn. Hắn cau mày, lộ vẻ khổ sở, thi thoảng lại bật ra một vài tiếng rên nén chịu đựng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT