“Hóa ra là vì lo lắng cho ta.”
Bạch Chỉ thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười vô tư mang vẻ trong sáng và can trường của tuổi trẻ.
“Niệm Dung tỷ tỷ không cần lo lắng cho bọn muội đâu. Tối qua muội và Quý Nguyệt rất an toàn, hoàn toàn không gặp phải kẻ khả nghi nào cả.”
“Thật sao?” Niệm Dung nghe vậy, khẽ mỉm cười, “Thế thì ta cũng yên tâm rồi…”
Ánh mắt nàng ta dịu dàng mà trầm lắng, đôi mắt dài khẽ hạ xuống, như đang đắm chìm trong suy nghĩ nào đó.
Nhân lúc ấy, Bạch Chỉ lại khẽ tiến lại gần, lén ngửi thử mùi hương trên người Niệm Dung, vẫn không ngửi thấy chút mùi máu nào như Quý Nguyệt nói, chỉ còn mùi lan thoang thoảng, nhẹ nhàng mà sâu lắng, khiến người ta như lạc vào mộng.
“Đói rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT