Đường Ánh đè nén vẻ bối rối, nhanh chóng kéo Tô Mộc Dao rời đi. Giang Tán Tuyết đứng tại chỗ một hồi, sau đó cũng lặng lẽ quay người rời khỏi. Bóng lưng thanh nhã mà cô độc, phảng phất nét tiêu điều.
Hắn thậm chí còn bỏ quên cả túi bạc.
***
Bạch Chỉ và Quý Nguyệt ngồi cạnh nhau trên giường, im lặng mà chăm chú nhìn về phía trước.
Ngọn đèn trong phòng đã tắt từ khi Bạch Chỉ khép cửa, bị làn gió thoảng qua dập tắt. Giờ đây cả căn phòng chìm trong bóng tối, chỉ có ánh trăng lạnh lẽo chiếu qua cửa sổ, lấp lánh như bạc rải đầy sàn.
Nhưng điều này không gây chút khó khăn nào cho cả hai. Cả Bạch Chỉ và Quý Nguyệt đều là La Sát, bóng đêm không cản trở mà ngược lại còn khiến cảm quan của họ nhạy bén hơn. Nhất cử nhất động, thậm chí từng hơi thở của đối phương, đều cảm nhận rõ ràng.
Lúc này đây, Bạch Chỉ có thể cảm nhận nhịp thở đều đặn của Quý Nguyệt, và cả tiếng tim đập thình thịch bất an của chính mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT