“Gọi nàng là Tiểu Bạch là được rồi!” Tô Mộc Dao nhanh chóng phá vỡ bầu không khí nặng nề, tò mò nhìn sang Quý Nguyệt mà hỏi, “Vị công tử đây là bằng hữu của Tiểu Bạch ư? Xin hỏi quý danh là gì?”
“Quý Nguyệt,” Quý Nguyệt lãnh đạm thốt ra hai chữ, không hề liếc mắt đến người hỏi.
Bạch Chỉ sững người.
Quả nhiên nguyên tác không dối! Quý Nguyệt đích thực là kẻ duy nhất không bị sức hút của Tô Mộc Dao làm dao động. Chưa gặp bao lâu mà thái độ đã xa cách, Tô Mộc Dao không tức giận tại chỗ cũng là độ lượng lắm rồi.
Song, việc Tô Mộc Dao nhẫn nhịn không có nghĩa là người hầu trung thành của nàng cũng vậy. Thấy Đường Ánh đã sầm mặt, Bạch Chỉ vội đỡ lời, “Quý Nguyệt là bằng hữu mới gặp của ta, tuy tài nghệ cao cường nhưng rất nghèo khó. Ta cho rằng hắn có thể cùng chúng ta tiếp nhận nhiệm vụ, nên dẫn về đây.”
Quý Nguyệt không có phản ứng, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn vào Bạch Chỉ, khiến nàng không khỏi có chút rùng mình.
Ánh mắt đó là gì vậy? Là ánh mắt nhìn thức ăn dự trữ hay nhìn con mồi đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT