Vào ngày Đoan Ngọ với thời tiết đẹp trời, cảnh tượng thanh bình và thịnh vượng tràn ngập khắp nơi. Giang Đô tri phủ yêu thương dân như con, mong muốn tạo cơ hội để quan dân cùng hòa chung niềm vui, nên đã tổ chức lễ hội lớn tại nha môn. Nhân dịp này, các hào kiệt và dũng sĩ khắp nơi đều được mời đến để tham gia thi đua thuyền rồng, tạo nên một không khí vô cùng náo nhiệt.
Tại bờ sông Thanh Thủy, hàng chục chiếc thuyền rồng đã sớm neo đậu, tất cả đều được chạm khắc tinh xảo và sơn vẽ rực rỡ. Cờ màu phấp phới bay, trên thuyền là những người tay mạnh mẽ, háo hức chờ đợi. Bờ sông cũng được trang hoàng bởi vô số dàn chào, màn gấm, thu hút đông đảo bá tánh tụ hội xem đua thuyền. Ngày hôm đó, bầu trời rực rỡ nắng vàng, Giang Đô người người kéo nhau ra đường, già trẻ, nam nữ ai nấy đều mặc y phục lộng lẫy, hân hoan chờ đón sự kiện, khiến cả con đường chật kín.
Tại dàn chào bên bờ sông là hai gia đình thông gia của Trương gia và Huống gia, tụ họp để vừa xem hội vừa chuyện trò. Dàn chào không dựng tường chắn giữa hai nhà, chỉ treo một màn che nhẹ để tạo không gian riêng tư. Một bên là nơi các nam nhân trò chuyện, bên kia là chỗ ngồi của nữ quyến.
Từ sau sự cố xảy ra vào Tết Thượng Nguyên, nữ quyến Thi gia ít khi ra ngoài. Nay Điềm Nhưỡng và Lam Miêu Nhi đã đính ước, Vân Khỉ và Phương Nhi cũng dần lớn, nên họ cũng hạn chế đi lại. Tuy nhiên, nhân dịp lễ hội hôm nay, bốn tỷ mượi đều diện trang phục tươi tắn, cùng Quế di nương và Điền thị xuống xe ngựa, vui vẻ cười nói hướng về dàn chào.
Tại dàn chào, Huống gia đã có mặt. Huống phu nhân dẫn theo con dâu Tiết Tuyết Châu và tiểu nữ nhi Xảo tỷ đang trò chuyện. Khi thấy Quế di nương và Điền thị cùng bốn nữ hài tới, cả hai bên vui vẻ chào hỏi nhau. Huống phu nhân thân thiết nắm tay Miêu Nhi và Phương Nhi, rồi kéo Điềm Nhưỡng và Vân Khỉ, vừa cười vừa nói: “Các cô nương của quý phủ thật xinh đẹp như hoa như ngọc, ai nhìn cũng thấy yêu quý.”
Huống giả vốn làm nghề hoa viên, tuy là gia đình bình dân nhưng rất giàu có. Điền thị rất vừa lòng với gia thế Huống gia, thấy Huống phu nhân, bà cũng nở nụ cười rạng rỡ: “Thông gia thật quá khiêm tốn, chỉ khen người khác mà không nhắc đến mình. Ta thấy Châu nương và Xảo tỷ mới thật đáng yêu và đáng quý.”
Huống phu nhân cười đáp: “Dù là phủ quý hay phủ tệ, chúng ta đều là một gia đình, đều thật đáng trân trọng.”
Bốn tỷ muội nghe vậy cũng mỉm cười duyên dáng.
Dàn chào bày biện tám chiếc bàn chân cao, ghế ngồi vững chãi. Mọi người vào chỗ, các tỳ nữ liền dâng trà và trái cây. Không lâu sau, Trương phu nhân dẫn theo hai con dâu đến, thấy cảnh sắc đầy vẻ lộng lẫy, rực rỡ, bà vui mừng bước vào, vừa cười vừa chào hỏi Quế di nương và Điền thị: “Lão phu nhân hôm nay không đến sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT