Hoàng Húc: " Ta là người của Kinh Thành Nam Cương."
Hách Tri Nhiễm: "Ngươi ở nơi nào?"
Hoàng Húc: " Ta ở Tư Manh sơn trang."
Hỏi xong mấy câu hỏi này, lại kết hợp thêm ánh mắt ngờ nghệch kia của Hoàng Húc, Hách Tri Nhiễm hoàn toàn có thể chắc chắn rằng, hắn ta đã rơi vào trạng thái thôi miên.
Nàng quay đầu nhìn về phía Mặc Cửu Diệp, tỏ ý hắn đi lên hỏi đi.
Mặc Cửu Diệp ngồi xổm xuống bên người tức phụ, trầm giọng hỏi: "Tư Manh tiên sinh là ai?"
Hoàng Húc vùng vẫy một lát, cuối cùng vẫn nói ra: " Tư Manh tiên sinh là sư phụ của ta."
Mặc Cửu Diệp: "Hắn đang ở đâu?"
Hoàng Húc: " Không biết, đã ba năm rồi ta không gặp lại sự phụ rồi."
Nghe hắn ta nói không biết, Mặc Cửu Diệp bỗng nhiên cau mày.
Hách Tri Nhiễm vừa lắc đồng hồ vừa tiếp tục hỏi: "Làm sao mới có thể tìm được sư phụ của ngươi?"
Hoàng Húc: "Sư phụ của ta xuất quỷ nhập thần, ông ấy có chuyện cần tìm ta thì sẽ tự xuất hiện."
Hách Tri Nhiễm: "Nếu có chuyện gấp phải báo với sư phụ của ngươi thì phải làm như thế nào?"
Hoàng Húc: "Có chuyện gấp cũng chỉ có thể gửi tin tức tới biên giới phía tây của Đại Thuận trước tháng bảy hàng năm, ông ấy tháng bảy hàng năm đều sẽ tới biên giới phía tây một lần."
Hách Tri Nhiễm: "Các ngươi tới biên giới phía tây vào tháng bảy, thì tìm ông ta ở đâu?"
Hoàng Húc: " Cái này ta không biết, ta chưa từng tới biên giới phía tây tìm sư phụ."
Hách Tri Nhiễm tiếp tục truy hỏi: "Những người khác cũng chưa từng tới biên giới phía tây tìm sư phụ ngươi sao?”
Hoàng Húc: "Chưa từng đi tìm."
Hách Tri Nhiễm biết, Hoàng Húc trong trạng thái thôi miên không thể nói dối được, đây chỉ có thể chứng tỏ rằng hắn ta thật sự không biết Tư Manh tiên sinh đang ở đâu.
Nếu đã không biết, nàng cũng không cần thiết phải tiếp tục truy hỏi những câu hỏi như vậy nữa.
"Sư phụ ngươi tên là gì?"
Hoàng Húc: "Tên huý của sư phụ ta trước nay chưa từng được công khai, ta chỉ nghe các sư huynh nói qua, ông ấy họ Thiệu."
Quả nhiên là họ Thiệu, bà bà khi kể lại chuyện hồi đó từng nhắc qua, vị thế gia công tử ái mộ Viên Manh đó họ Thiệu, mà vị Tư Manh tiên sinh này cũng cùng mang họ Thiệu, hai người này chính là một người không cần nghi ngờ gì nữa rồi.
Hách Tri Nhiễm tiếp tục hỏi: " Sư phụ ngươi tướng mạo thế nào?"
Hoàng Húc: "Sư phụ ta tóc trắng cả đầu, lúc ông ấy gặp bọn ta, mỗi lần lại thay một dung mạo khác nhau, cho nên ta cũng không biết diện mạo thực sự của ông ấy như thế nào."
Nhắc tới tóc trắng cả đầu, Hách Tri Nhiễm nghĩ tới đầu tiên chính là Vân Ly từng nhắc tới tóc hạc đồng nhan.
*Tóc hạc đồng nhan: tóc bạc nhưng nhan sắc trẻ trung, già nhưng vẫn tráng kiện.
Nàng tiếp tục hỏi: "Sư phụ ngươi lúc lộ diện đều là tóc hạc đồng nhan sao?"
Hoàng Húc: "Ông ấy xuất hiện với diện mạo tóc hạc đồng nhan chỉ có một lần, còn có hai lần khác là nữ nhân và ông già."
Hách Tri Nhiễm: "Ngươi đến cả tướng mạo thật sự của ông ta cũng không biết rõ, thì làm thế nào để phán đoán được thân phận của ông ta?"
Hoàng Húc: "Sư phụ ta trong tay có lệnh bài, bọn ta đều là dựa vào lệnh bài ấy để nhận ra thân phận của ông."
Hỏi nhiều như vậy rồi, có thể nói là không có manh mối nào có ích, chỉ là có thể chắc chắn rằng Tư Manh tiên sinh chính là người mà Mặc lão phu nhân nói tới kia.
Hách Tri Nhiễm quan sát Hoàng Húc trong trạng thái thôi miên một hồi, trước mắt không có dấu hiệu của sự tỉnh lại, nếu đã như vậy, nàng dứt khoát hỏi thêm mấy chuyện khác.
"Cửa động dẫn tới Tư Manh sơn trang là nơi các ngươi thả rắn sao?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT