Nghĩ đến hành vi của mình có thể sẽ làm phu quân bị thương, dù trong lòng Ngũ tẩu có rất nhiều lời muốn nói, thì lúc này cũng không dám nói nữa.
Nhất là khi nhìn thấy bộ dáng đau đớn của Mặc Trọng Viễn, giờ phút này Ngũ tẩu chỉ thấy đau lòng. Nàng ấy tiến lên nhẹ nhàng đỡ Mặc Trọng Viễn đứng lên.
"Phu quân, ta không nói nữa, nếu chàng không nhớ ra thì cứ từ từ mà nhớ lại, sau này ta vẫn còn rất nhiều thời gian để kể lại quá khứ của chúng ta cho chàng."
Mặc lão phu nhân cũng muốn tiếp xúc nhiều hơn với nhi tử, nhưng nhìn thấy hai vợ chồng người ta cửu biệt gặp lại, bà là bề trên, không thể không có ánh mắt như vậy.
Vì thế, Mặc lão phu nhân gọi những người khác đến trước đống lửa.
Mặc Sơ Hàn và Mặc Cửu Diệp chủ động kể lại tình huống của Ngũ Ca cho mẫu thân.
Lúc này lực chú ý của nhóm chị dâu và Mặc Hàm Nguyệt mới rơi xuống trên người Cơm Nắm trong lòng Hách Tri Nhiễm.
Trong mắt Mặc Hàm Nguyệt còn chứa đầy nước mắt, nàng ấy tùy ý dùng ống tay áo xoa xoa rồi tiến đến bên người Hách Tri Nhiễm.
"Cửu tẩu, vật nhỏ trong lòng tẩu nhìn qua rất giống rối gấu trúc chúng ta làm."
Hách Tri Nhiễm nhẹ nhàng quay người Cơm Nắm lại, để nó đưa mặt về phía mọi người.
"Đây là gấu trúc."
Ánh mắt Mặc Hàm Nguyệt tức khắc sáng lên.
"Cửu tẩu, đây thật sự là gấu trúc sao? Nhìn nó thật đáng yêu, có thể cho ta ôm một chút được không."
Chỉ ôm một chút mà thôi, Hách Tri Nhiễm cũng không keo kiệt như thế.
Ai ngờ, thân thể Cơm Nắm vừa mới chạm vào Mặc Hàm Nguyệt, lại mạnh mẽ rụt người lại, lập tức phát ra một tiếng kêu mỏng manh.
Mặc Hàm Nguyệt bị động tác bất thình lình của Cơm Nắm dọa đến, lập tức rụt tay về.
"Cửu tẩu, tên nhóc này có vẻ không thích ta."
"Lúc nấy Ngũ Ca có nói, Cơm Nắm có chút sợ người lạ."
Mặc Hàm Nguyệt chớp mắt to, có chút không tin.
"Chẳng lẽ Cửu tẩu không phải người lạ hay sao?"
Điểm này, Hách Tri Nhiễm cũng thấy rất kỳ quái, từ lúc tiểu gia hỏa này ngồi trong lòng nàng, liền rất ngoan ngoãn, không nhìn ra nó không thích ứng chỗ nào dù chỉ một chút.
Chẳng lẽ, nàng thật sự có cái thể chất hút mèo mà người ta thường nói.
Vì nghiệm chứng điểm này, Hách Tri Nhiễm lại thử đưa Cơm Nắm cho các chị dâu khác ôm.
Kết quả đều giống nhau, Cơm Nắm trực tiếp cự tuyệt.
Lần này, Hách Tri Nhiễm đã hoàn toàn có thể khẳng định, duyên phận giữa Cơm Nắm và mình đã được định trước.
Không nghĩ tới, giấc mộng không thể thực hiện ở kiếp trước lại thành sự thật sau khi xuyên qua.
Nhóm nữ quyến lại trêu đùa Cơm Nắm một lát, vừa giương mắt lên đã thấy đám người Lương Hạo còn lẻ loi ngồi ở chỗ kia.
Nghĩ đến việc Hách Tri Nhiễm vẫn chưa biết chuyện mà bọn Lương Hạo đã làm ra tối nay, Nhị tẩu bèn mở máy hát kể lại lần nữa cho Hách Tri Nhiễm.
Hách Tri Nhiễm vốn nghĩ, chờ thu xếp nơi này xong xuôi, sẽ cùng Mặc Cửu Diệp đến nơi ở của Thôi Huyện thừa dạo một vòng, không ngờ, lại bị đám người Lương Hạo giành trước.
Chỉ cần nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, là ai ra tay cũng không quan trọng.
Nhưng mà, khi nghe nói trong nhà Thôi Huyện thừa vẫn còn sót lại rất nhiều loại đồ cổ tranh chữ loại lớn không thể mang đi, trong lòng Hách Tri Nhiễm lại rục rịch.
Đợi đến khi tìm được cơ hội thích hợp, nàng có thể lại đi một chuyến, tiền đổi ra có thể dùng để mua các loại đồ ăn ngon cho Cơm Nắm trong Taobao.
Đương nhiên, chuyện này tạm thời không vội, nhà của Thôi Huyện thừa vẫn ở đó, sẽ không mọc chân chạy trốn.
Trước mắt vấn đề quan trọng nhất là giải độc cho Mặc Trọng Viễn, còn có vấn đề nơi ở của người nhà.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT