Tất cả những chuyện này đối với hắn ta mà nói, quá không chân thật.
Lúc hắn ta rời khỏi nhà, Cửu đệ mới mười bảy tuổi, lúc đó nương cũng thúc giục hắn sớm ngày lấy Hách thị vào cửa để sinh thêm con cho nhà họ Mặc.
Nhưng Cửu đệ lại lấy cớ bản thân vẫn còn trẻ, từ chối hết lần này đến lần khác.
Nhưng mà bây giờ, Cửu đệ lại nói bản thân đã thành thân với con gái nhà họ Hách, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?
Mặc Vân Phong quả thật rất bối rối.
Mặc Cửu Diệp biết thời gian cấp bách, cũng hiểu rõ sự ngờ vực trong lòng Mặc Vân Phong.
Nên liền mở miệng lần nữa, giải thích mọi chuyện từ đầu tới cuối cho hắn ta nghe.
Sau khi Mặc Vân Phong nghe xong lời tự thuật của Cửu đệ về chuyện trong những năm này của nhà họ Mặc, liền quỳ ở trên đất khóc nức nở nghẹn ngào.
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm biết, trong thoáng chốc muốn Mặc Vân Phong chấp nhận những sự thật này, thì trong lòng hắn ta khẳng định sẽ không dễ chịu, khóc một chút cũng là một loại phương thức để trút hết mọi chuyện. Vì vậy, hai người đều không tiến lên khuyên can hắn ta.
Mặc Vân Phong khóc đủ rồi, mới nhìn về phía Mặc Cửu Diệp.
"Cửu đệ, Tam ca tạm thời không lộ diện công khai."
"Tam ca huynh dự định là?" Lời của Mặc Cửu Diệp còn chưa nói xong, liền bị Mặc Vân Phong cắt ngang.
"Dù sao mọi người đều cho rằng ta c.h.ế.t rồi, trong đội ngũ lưu đày của nhà họ Mặc cũng không có ta, ta vừa vặn nhân cơ hội này đi ra ngoài để tìm tung tích của Đại ca và Nhị ca."
Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm nhìn đối diện nhau, hai người đều cảm thấy Mặc Vân Phong nói rất có lý. Trước tiên không nói đến việc thân phận trước mắt của bọn họ không có cách nào ra ngoài tìm Đại ca và Nhị ca. Cho dù là sau khi đến Tây Bắc, trước tiên cũng phải đến đăng ký với quan địa phương. Hơn nữa triều đình có quy định, nếu như không có ý chỉ của hoàng thượng, thì cả đời phạm nhân bị lưu đày cũng không thể rời khỏi nơi lưu đày nửa bước.
Đúng thời hạn, quan viên bản địa sẽ đến nhà của người bị lưu đày để kiểm tra. Một khi phát hiện có một người trong số họ rời khỏi, nhất định sẽ báo chuyện này lên cho triều đình biết.
Nếu như vậy, thì sẽ rước thêm phiền phức không cần thiết cho trong nhà.
Do đó, hiện tại Mặc Vân Phong không cùng bị lưu đày, trực tiếp ra ngoài tìm người là biện pháp tốt nhất.
Mặc Cửu Diệp gật đầu nói: "Đã như thế, thì đệ sẽ lén lút tìm cơ hội để mẫu thân và Tam tẩu gặp Tam ca một lần, cũng sẽ làm cho các nàng an tâm hơn."
"Được, hết thảy đều nghe theo sự sắp xếp của Cửu đệ."
Trên mặt của Mặc Vân Phong nhìn có vẻ bình tĩnh tự nhiên như thường, nhưng khi nghe Cửu đệ nhắc đến mẫu thân và thê tử, đã vội vã không chờ được muốn gặp bọn họ.
Mặc Cửu Diệp ngẩng đầu nhìn xem sắc trời: "Tam ca, thời gian không còn sớm, huynh cứ đứng đây chờ đệ, đệ quay về suy nghĩ cách mang mẫu thân và Tam tẩu qua đây."
Hách Tri Nhiễm lại lặng lẽ lấy lương khô từ trong không gian ra để lại cho Mặc Vân Phong, mới quay trở lại nơi đóng quân cùng với Mặc Cửu Diệp.
Võ công của Mặc Sơ Hàn cao siêu, lúc hai người vừa rời khỏi nơi đóng quân thì đã bị hắn ta phát hiện.
Hắn ta biết Cửu đệ và Cửu đệ muội ra ngoài là bởi vì chuyện của Tam ca, lo lắng sự tình xảy ra biến hóa, nên vẫn luôn chờ ở chỗ hai người bọn họ rời khỏi chuẩn bị chi viện mọi thời khắc.
Từ xa nhìn thấy bọn họ đã trở lại, Mặc Sơ Hàn liền vội vàng tiến lên nghênh đón. "Cửu đệ, Cửu đệ muội, Tam ca huynh ấy đâu?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT