Thịt xào dưa leo nàng còn chấp nhận được, kiếp trước nàng đã từng thấy có người nấu món này rồi.
Nhưng mà cải thảo xào trứng là món kỳ lạ gì vậy?
Chưa nói đến vấn đề mùi vị của món ăn, có vẻ như Mặc Cửu Diệp còn không biết cách để làm ra món ăn này.
Trứng gà xào lẫn với cải thảo, thậm chí một phần trứng còn bọc bên ngoài cải thảo.
Nàng không biết liệu hắn có bỏ dầu vào hay không mà nhìn đĩa rau đen xì.
Món thịt xào dưa leo còn lại cũng không khá hơn là bao, không những không cho dầu mà trên đồ ăn còn có mấy con kiến...
Tự nhìn thành quả của mình, Mặc Cửu Diệp cũng hơi bối rối.
Hắn gãi gãi đầu: "... Ta làm không được đẹp mắt lắm, nhưng mà ta vừa nếm thử rồi, có thể ăn được."
Hách Tri Nhiễm không phải người kén cá chọn canh, kiếp trước khi còn nhỏ cha mẹ không quan tâm đến nàng, khi đó nàng còn không được ăn những món như vậy.
Huống hồ, đây là do đích thân Mặc Cửu Diệp nấu cơm cho nàng, nàng không thể biểu hiện gì cả.
"Không sao đâu, bữa cơm thôi mà, sau này chàng lại luyện tập thêm là được."
Nói xong, nàng liền lấy đũa gắp một miếng bỏ vào miệng.
Mùi vị cũng không khó nuốt lắm, Hách Tri Nhiễm dứt khoát gắp thêm vài miếng nữa.
Mặc Cửu Diệp thấy nàng không chê, thì nở nụ cười tươi trên mặt.
"Nàng ăn chậm chút, ta giúp nàng lấy cơm." Lúc mà Mặc Cửu Diệp cầm hai bát cơm quay lại, nụ cười trên mặt biến thành dáng vẻ ngượng ngùng.
Hắn đặt một bát cơm trước mặt Hách Tri Nhiễm.
"Ta không nắm rõ được lượng nước của gạo nên nó thành cháo mất rồi..."
Hách Tri Nhiễm nhìn một cái, không ngoài dự đoán của nàng.
Mặc Cửu Diệp nấu cơm, gọi là cơm thì hơi nát, mà cháo hơi khô...
Có điều, nàng vẫn nói lời động viên như cũ: "Không sao đâu, chỉ cần chín là ta có thể ăn được rồi."
Trong lòng Mặc Cửu Diệp biết rõ là nàng đang an ủi hắn, bỗng chốc cảm thấy ấm áp, mong muốn được nấu ăn cho nàng đến hết cuộc đời lại càng mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Ăn cơm xong, Hách Tri Nhiễm dọn dẹp chỗ này.
Lần này, nàng định để Mặc Cửu Diệp đi cùng.
Dù sao thì lát nữa cũng cần gặp Phí Nam Vũ, cứ giấu giếm Mặc Cửu Diệp thì sẽ khiến đối phương càng thêm nghi ngờ.
Cả hai cùng xuất hiện trong căn nhà bỏ hoang.
Hách Tri Nhiễm mua một lượng lớn thuốc Đông y trên Taobao, chất đống nửa căn nhà.
Sau đó lại đặt những đồng bạc lấy từ chỗ quan huyện đặt trong nửa còn lại của căn nhà.
Về những tờ ngân phiếu đó, Hách Tri Nhiễm lựa chọn giữ lại.
Lý do giữ lại là vì ngân phiếu dễ cất giữ, tên cẩu quan kia chẳng cần phải cất giữ ngân phiếu của mình ở đây, nếu bị Phí Nam Vũ nhìn thấy chẳng khác nào nói với hắn ta rằng ở đây không có 300 lạng bạc.
Hách Tri Nhiễm làm vậy cũng chỉ để tránh phiền phức xảy ra.
Đồ đạc trong phòng được sắp xếp ổn thỏa, hai người cùng đẩy cửa đi ra ngoài. Cỏ dại trong sân mọc um tùm, hình như đã lâu không có người ở.
Hách Tri Nhiễm kéo xe la đi tới đi lui hàng chục lần. Mục đích là để tạo dấu vết có người thường xuyên ra vào trong khoảng thời gian gần đây.
Mọi thứ đã được chuẩn bị xong, nàng lại mua một chiếc khóa trên Taobao để khóa cửa.
Sau đó, lại dùng hung khí sắc nhọn đập vỡ một cái cửa sổ khác.
Nhìn thời gian trên đồng hồ, gần đến giờ hẹn Phí Nam Vũ rồi.
Hách Tri Nhiễm lại mua mấy chiếc chăn bông kiểu cổ, trải trong xe la như vậy Mặc Cửu Diệp ngồi trong đó sẽ không bị xóc nảy.
Lấy 10 đồng bạc trả phí cho chiếc xe lừa, hai người lại quay trở lại huyện Bình Dương.
Vì muốn để Phí Nam Vũ nhìn thấy dáng vẻ vừa mới từ trong thành ra, Hách Tri Nhiễm đi loanh quanh một vòng, cuối cùng cũng đến được chỗ đã hẹn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT