Đại thẩm nhìn mọi người xung quanh một lượt, mới nhỏ giọng nói:

“Chắc cô nương đến từ nơi khác sao? Vị này chính là con một của huyện thái gia huyện Bình Dương, tên là Tôn Gia Bảo, ngươi chọc hắn chẳng khác nào chọc đến huyện thái gia. Nghe lời khuyên của thẩm, nhân lúc người huyện nha còn chưa đến ngươi hãy nhanh chạy đi!"

Hách Tri Nhiễm gật đầu: “Cảm ơn thẩm đã nhắc nhở.”

Tuy rằng vừa vào thành đã gây chuyện không phải chủ ý của nàng nhưng chuyện đã xảy ra, chuyện nàng muốn làm còn chưa làm xong làm sao có thể cứ rời đi như vậy?

Nói xong, Hách Tri Nhiễm ra khỏi đám người tiếp tục đi vào trong thành.

Mới đi ra ngoài chưa đến trăm mét chỉ thấy một đội quan sai vác đại đao chỉnh tề chạy tới hướng Tôn Gia Bảo.

Hách Tri Nhiễm thấy bản thân thật may mắn khi đi nhanh, nếu là bị những quan sai này chắn thì nhất định sẽ rước lấy phiền toái không nhỏ.

Tuy nàng không lo lắng vấn đề bị bắt nhưng nàng ghét phiền phức.

Nghĩ xong, Hách Tri Nhiễm đi nhanh hơn vài bước rẽ vào một con ngõ nhỏ, lập tức lắc mình tiến vào không gian.

Vừa mới ra tay với Tôn Gia Bảo, tuy là đơn phương đánh nhưng tóc và quần áo của Hách Tri Nhiễm vẫn có chút lộn xộn.

Mặc Cửu Diệp thấy bộ dạng của nàng, nhất thời khẩn trương.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Hách Tri Nhiễm không hề gì nhún vai: "Đụng đến tên vô lại, bị ta dạy dỗ một chút mà thôi."

Nàng nói nhẹ nhàng bâng quơ nhưng Mặc Cửu Diệp cũng không an tâm, tiếp tục hỏi chỉ tiết. Hách Tri Nhiễm bất đắc dĩ chỉ có thể nói lại chuyện vừa mới đập Tôn Gia Bảo.

Mặc Cửu Diệp bị tức đến mặt tái xanh, hận không thể lập tức đi ra bầm thây vạn đoạn tên Tôn Gia Bảo gì đó.

Dám đùa giỡn với nữ nhân của hắn thật đúng là chán sống.

Nhưng hắn cũng biết tình trạng lúc này của mình, chỉ có thể cố gắng nén lửa giận.

Hách Tri Nhiễm thấy Mặc Cửu Diệp tức giận, an ủi nói: "Không phải tức giận, dù sao ta cũng không chịu thiệt."

Mặc Cửu Diệp không nói gì, dù sao bản thân bây giờ cái gì cũng không làm được, nói nhiều hơn cũng là nói suông.

Mục đích Hách Tri Nhiễm tiến vào không gian một mặt cũng là vì né tránh quan sai, mặt khác là muốn báo bình an với Mặc Cửu Diệp nhân tiện đổi bộ đồ khác cho mình.

Trước mặt Mặc Cửu Diệp, Hách Tri Nhiễm mua một bộ nam trang trong Taobao.

Đi vào phòng tắm rửa mặt một phen, đổi qua bộ đồ nam trang kia.

Vì để cho diện mạo của mình giống với nam nhân hơn, nàng còn hoá trang đơn giản.

Lông mi thô hơn, miệng mở rộng, mặt đen hơn một ít nhân tiện còn dán thêm một cái râu cá trê.

Giả dạng xong, Hách Tri Nhiễm đi ra khỏi phòng.

Mặc Cửu Diệp nhìn bộ dáng của nàng cũng sửng sốt.

Vốn hắn còn hơi lo lắng, lấy dung mạo của Hách Tri Nhiễm cho dù là mặc nam trang cũng sẽ không giống nam nhân, ai ngờ nàng vừa đi ra bản thân vậy mà không nhận ra.

Nếu không phải hắn biết trong không gian chỉ có hai người bọn họ, Mặc Cửu Diệp nhất định sẽ hỏi một phen.

Hách Tri Nhiễm thấy biểu tình của Mặc Cửu Diệp đã biết bản thân giả trang rất thành công.

Nàng đắc ý đi một vòng trước mặt Mặc Cửu Diệp, ngay sau đó ngồi bắt chéo chân lên ghế nhất thời tâm đùa giỡn nổi lên.

"Gia mệt mỏi, xoa bóp cho gia."

Mặc Cửu Diệp thấy bộ dáng buồn cười của nàng, suýt nữa cười ra tiếng.

Nhưng vẫn vô cùng phối hợp đi ra sau người nàng.

"Tiểu nhân xoa bóp cho ngài."

Lần đầu tiên Hách Tri Nhiễm thấy bộ dáng nghiêm túc như vậy của Mặc Cửu Diệp lập tức không nhịn được cười.

"Ha ha... Mặc Cửu Diệp, ai bảo chàng phối hợp với ta, có phải muốn người cười c.h.ế.t không đền mạng không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play