Người huynh đệ này của hắn ta quá nặng tình nghĩa, Bành Vượng sợ hắn rơi vào cảm xúc khó có thể kiềm chế.

Tuy nhiên loại nhắc nhở này cũng chỉ đến điểm là dừng; nói nhiều càng dễ khiến người nghe phiền chán, Bành Vượng nhanh chóng cùng Chu Lão Bát nói chuyện phiếm lái sang đề tài khác, lấy chuyện này để hấp dẫn lực chú ý của hắn ta, đỡ phải suốt ngày nhìn chằm chằm Hách thị người ta.

Vạn nhất bị người nhà họ Mặc phát hiện, tình cảnh của Hách Tri Nhiễm sẽ thành xấu hổ...

Đội ngũ lớn đi đường một ngày, giống như cũ, trước khi trời tối kịp thời đến bên cạnh một con sông nhỏ, Bành Vượng ra lệnh cả đội ngũ dừng nghỉ tại đây.

Nhóm quan sai dẫn đầu đi tới bờ sông lấy nước vào đầy túi trữ, sau đó ngồi dựa vào đại thụ nghỉ ngơi.

Các phạm nhân cũng đồng dạng như vậy, người trong tay có túi nước toàn bộ chạy tới bờ sông thêm nước.

Hách Tri Nhiễm thấy nữ quyến nhà họ Mặc cũng cầm túi nước chuẩn bị làm theo, vội vàng ngăn cản.

"Các tẩu tử, bờ sông quá nhiều người, chúng ta muộn chút hãy đi".

Hiện tại người nhà họ Mặc đối với lời của Hách Tri Nhiễm là nói gì nghe vậy, đều không cần phải hỏi lý do, ngoan ngoãn ngồi tại chỗ tiếp tục nghỉ ngơi.

Còn Mặc Cửu Diệp lại học bộ dạng lần trước của Hách Tri Nhiễm, tìm một nhánh cây to, mượn đao bên eo quan sai vót nhọn, chuẩn bị thử vào trong sông bắt chút cá để bổ sung thức ăn cho mọi người.

Hách Tri Nhiễm cảm thấy hứng thú ngồi ở bên bờ sông quan sát.

Mặc Cửu Diệp là người có võ công, di chuyển đi lại trong nước cũng không có bất cứ khó khăn nào. Nhìn thấy mực nước sông sắp ngập đến đùi, Mặc Cửu Diệp mới dừng đứng lại.

Hắn tập trung tinh thần nhìn chằm chằm mặt nước, chỉ thấy động tác hắn dứt khoát, hướng nhánh cây xuống nước cắm một cái.

Thời điểm khi hắn giơ nhánh cây lên, chỉ thấy bên trên cắm hai con cá chép lớn đang quấy đuôi thật mạnh.

Khiến cho những người đang quan sát trên bờ hoan hô một trận.

Hách Tri Nhiễm vừa mới đứng dậy, hai con cá chép đã bị Mặc Cửu Diệp ném đến bãi cỏ trước mặt nàng.

Nhóm tẩu tử cùng Mặc Hàm Nguyệt chen chúc chạy tới, tranh đoạt mang đi làm.

Đám quan sai nhìn thấy như vậy cũng cảm thấy vui vẻ, đêm nay bọn họ lại có thể được ăn đồ ngon.

Mặc Cửu Diệp dù là động tác hay khả năng quan sát đều nhanh hơn rất nhiều so với Hách Tri Nhiễm.

Từng con cá chép to béo không ngừng bị hắn xiên hất lên bờ.

Thấy các tẩu tử tranh nhau đi làm sạch, Hách Tri Nhiễm liền cầm lấy túi nước của các nàng, đi đến bờ sông, chỗ cách xa một ít lấy nước.

Nàng đem túi nước gải bộ cho vào trong sông, một ngón tay bịt lấy miệng túi nước. Sử dụng ý thức, đem nước tinh khiết bên trong không gian chậm rãi rót vào túi đựng.

Tuy nói nước sông cổ đại không bị ô nhiễm, nhưng dù sao cũng tồn tại rất nhiều vi khuẩn.

Trong điều kiện có khả năng, nàng sẽ cố hết sức để cho người nhà được dùng nước tinh khiết vừa sạch sẽ lại vệ sinh.

Chỗ Mặc Cửu Diệp, không biết vì hắn có vận khí tốt hay lý do gì khác, mà Hách Tri Nhiễm nhìn được toàn bộ cá trong sông nhỏ đều bơi đến xung quanh hắn.

Chỉ thấy động tác của hắn gần như không ngừng xiên cá, không ngừng ném cá lên bờ. Hơn nữa, hắn không chỉ bắt được cá chép lớn, còn có các chủng loại khác.

Như là cá nheo, cá trích.

Nhóm tẩu tẩu không ngừng chạy tới chạy lui, mang cá hắn bắt được đi xử lý.

Người nhà họ Tạ và người nhà họ Phương cũng chạy tới hỗ trợ.

Mặc dù như vậy, tất cả mọi người đều vội đến sứt đầu mẻ trán, có thể thấy được tốc độ bắt cá của Mặc Cửu Diệp nhanh đến mức kinh người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play