Kỳ thật, đúng là oan uống cho Hách Tri Nhiễm, nàng đã đi khỏi cách nơi đó xa như vậy, làm sao có thể đánh tới Lý Nhu Nhi được?
Hiện tại quả thực nàng đã bị đám cực phẩm nhà họ Lý chọc giận.
Hách Tri Nhiễm đi nhanh lộn trở lại đến trước mặt Lý Nhu Nhi.
Nàng lười phải dùng đến tay, trực tiếp nâng một chân lên đá một cước khiến cả người Lý Nhu Nhi bay ngược ra ngoài.
“Ngươi cho rằng bản thân ngươi là cái thứ gì?
Đừng cho rằng ta không biết ngươi và Lý Hổ có những hành động không thể cho người khác thấy.
Nhưng mà a, ta thật đúng có chút không hiểu rõ, Lý Hổ hiện đã bị đưa tới quan phủ, ngươi còn có dũng khí ở chỗ này diễu võ giương oai cho ai xem?"
"Hách thị, ngươi câm mồm cho ta". Chu thị nghe được nữ nhi của chính mình bị người khác chửi bới như thế, giương nanh múa vuốt tiến lên muốn cào mặt Hách Tri Nhiễm.
Làm sao Hách Tri Nhiễm để cho một nữ nhân tay trói gà không chặt làm bị thương được?
Nàng căn bản không thèm trốn tránh, nhấc chân đá vào bụng dưới của Chu thị.
Chu thị bị đau, ôm bụng ngồi dưới đất kêu khóc.
"Các quan sai ơi... Các người mau đến đây xem này... Hách thị quả thực không có vương pháp...
Nữ quyến nhà họ Mặc, nhà họ Phương cùng nhà họ Tạ đều đang ở hậu viện dùng vật tư Hách Tri Nhiễm mua về ngày hôm nay làm cơm chiều, nghe được âm thanh mắng cả tên cả họ Hách Tri Nhiễm, nhanh chóng buông việc trong tay chạy tới.
"Cửu đệ muội, là ai mắng muội? Xem nhị tẩu thu thập hắn như thế nào". Nhị tẩu vừa nói chuyện vừa giơ nồi sạn trong tay lên, chắn trước người Hách Tri Nhiễm.
Các tẩu tẩu khác cũng đồng dạng như vậy, tất cả như hổ rình mồi nhìn chằm chằm vào mấy người phụ nhân đối diện Hách Tri Nhiễm.
Mặc Hàm Nguyệt vội vàng chạy tới bên cạnh Hách Tri Nhiễm.
"Cửu tẩu, Hàm Nguyệt giúp tẩu đánh người xấu".
Tuy rằng Mặc lão phu nhân cái gì cũng không nói, nhưng d.a.o tay nắm trong tay đã biểu lộ tất cả.
Người nhà họ Tạ và người nhà họ Phương cũng đồng dạng như vậy, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm đám người Lý Nhu Nhi mang đến kia, chỉ chờ người nhà họ Mặc ra lệnh một tiếng, các nàng sẽ lập tức ra tay...
Trong lòng Hách Tri Nhiễm vừa mới tràn ngập sự tức giận, nháy mắt liền cảm thấy ấm áp.
"Tẩu không chịu thiệt". Vì không để cho người nhà lo lắng thay cho mình, Hách Tri Nhiễm nói đúng sự thật.
Lúc này, mấy sai nha phụng lệnh mang bánh bao bột mì trắng đến cho nhà họ Mặc cũng đến rồi.
Không hề nghi ngờ, mặc kệ việc này ai đúng ai sai, khẳng định đều là nhà họ Lý và nhà họ Hà sai.
Đại ca còn khiến cho bọn họ sửa trị Lý Nhu Nhi, vừa lúc cùng nhau giải quyết.
Hách Tri Nhiễm là người mà ngay cả đại ca đều cần phải chiếu cố, các nàng dám đắc tội?
Hai gã quan sai không cho phân trần đã giơ roi lên đánh, đánh đến mức nữ quyến nhà họ Lý và nhà họ Hà thét chói tai xin tha.
Người hôm nay chọc giận Hách Tri Nhiễm là mẹ con Lý Nhu Nhi, nàng thấy quan sai đuổi theo đánh những người khác, lại một lần nữa đi tới trước mặt Lý Nhu Nhi.
Lý Nhu Nhi vẫn ngồi dưới đất như cũ, nhìn thấy Hách Tri Nhiễm hùng hổ tiến lại gần, bản năng cơ thể lùi dần về sau từng bước.
"Hách... Hách Tri Nhiễm, ngươi muốn làm gì? Trước mặt sai nha còn dám động thủ hay sao?”
Ánh mắt Hách Tri Nhiễm không hề có độ ấm nhìn chằm chằm Lý Nhu Nhị, Lý Nhu Nhi lùi lại một chút, nàng lập tức tiến lên một bước.
"Ta vốn không định chấp nhặt với ngươi, ngươi lại liên tiếp khiêu khích ta".
Vừa nói chuyện, Hách Tri Nhiễm vừa nâng chân lên hung hăng giẫm lên trên cổ chân Lý Nhu Nhi, sau đó dùng sức day vài cái.
Đau đến mức Lý Nhu Nhi kêu thảm thiết liên tục.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT