Lúc bấy giờ ông là tận mắt chứng kiến quốc khố rỗng tuếch, may mắn tân đế lục soát được lượng lớn tài vật ở trong khố phòng của Tiết lão tặc, bằng không, e rằng ngay cả chi tiêu của chiến sự lần này cũng không thể lấy ra.
Cho dù như vậy, những tài vật này phân phối cho quân đội sau cũng là giật gấu vá vai, căn bản không có tài lực ban cho Trấn Tây Vương xây phủ.
Lại suy xét đến lúc Mặc gia lưu đày rời kinh bị triều đình tịch biên, có thể nói trên người không một xu dính túi, cho dù là mình và lão thê đưa cho nữ nhi một ít lộ phí, có thể cung cấp cho một đại gia đình như vậy sinh hoạt, chắc hẳn cũng là vô cùng túng quấn.
Đoán chừng, Mặc Cửu Diệp sẽ là vị vương gia nghèo nhất trong lịch sử.
Vì thế, Hách Thượng thư dự định giúp đỡ nữ tế, cho dù là sức mạnh non yếu, cũng xem như là một tấm lòng của người làm nhạc phụ như ông.
Đây cũng là nguyên nhân thật sự ông chậm chạp không tới Tây Bắc.
Vì bán những thôn trang và cửa tiệm cùng với bất động sản của Hách gia thêm ít bạc, Hách Thượng thư trở nên tính toán chi li, giá cả hài lòng thì bán, giá cả không hài lòng, ông thà chờ lâu hơn.
Kết quả sau khi ông mang theo ngân phiếu khiến ông hài lòng đến thôn Tây Lĩnh mới phát hiện, cuộc sống của Mặc gia khốn khổ chỗ nào?
Rõ ràng chính là hào khí
Ông có suy nghĩ giống như Hách phu nhân trước đó, người Mặc gia lại hào khí đến nỗi dùng ngọc lưu ly làm cửa sổ...
May mà những chuyện này có lão thê giải thích thắc mắc cho ông.
Đồng thời Hách Thượng thư cũng hiểu rõ một chuyện, đó chính là tại sao lão thê và nhi tử đến Tây Bắc không muốn đi.
Vì ở lại nơi này thường xuyên có thể nhìn thấy Hách Tri Nhiễm chỉ là một mặt, còn chẳng phải đã bị thu hút bởi cuộc sống nhỏ như vậy.
Mặc Cửu Diệp giao cho Hồ Thông kiến tạo tứ hợp viện, cho dù Hồ Thông bỏ lại hết công việc khác cũng không muốn làm lỡ Mặc gia có ơn tri ngộ đối với mình.
Bởi vậy, hắn ta giúp nương gia Hách Tri Nhiễm xây tứ hợp viện có thể nói là thần tốc.
Tứ hợp viện không chỉ kiểu dáng giống như Mặc gia, mà ngay cả đồ dùng trong nhà bài trí cũng y chang.
Hôm qua Hách Thượng Thư vừa đẩy cửa ra, thì cảm nhận được một luồng hơi nóng đập vào mặt, ông tưởng rằng trong phòng đốt rất nhiều chậu than mới có thể như thế.
Kết quả tìm hết một vòng, cũng không thấy bóng dáng của một chậu than.
Nói đến căn phòng ấm áp như mùa xuân này, Hách phu nhân chính là vẻ mặt tươi cười.
Bà tự hào nói với lão gia nhà mình, đây là một cách sưởi ấm độc đáo mà nữ nhi và nữ tế nghiên cứu ra, gọi là địa noãn.
Chẳng những an toàn hơn đặt chậu than trong phòng, lại vô cùng ấm áp, thậm chí ấm lạnh có thể tự mình điều chỉnh.
Điều này lần nữa đổi mới nhận thức của Hách Thượng thư, dưới sự dẫn dắt của Hách phu nhân, ông đi chân trần trên mặt đất, nhiệt độ cũng giống như bình nước nóng bọn họ thường ôm.
Tốt thật, Tây Bắc tốt thật!
Sau khi Hách Thượng thư đến Tây Bắc, đây là tiếng lòng thật sự của ông, đặc biệt là đôi ngoại tôn và ngoại tôn nữ đáng yêu của ông, khiến người làm ngoại công như ông mềm lòng đến mức rối tinh rối mù.
Còn có buổi chiều hôm qua, thông gia Mặc Kình đích thân dẫn theo ông đi dạo xung quanh, ông lại nhìn thấy trong mùa đông có thể mọc ra rau xanh mơn mởn.
Hơn nữa những loại rau củ kia đều là ông chưa từng gặp. Ông còn nhìn thấy lão Quốc Công uy chấn tứ phương xưa kia, lại đang thành thạo chăm sóc những rau xanh này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT