Cho dù là thỉnh thoảng có vài lần tấn công Đại Thuận với mục đích không đơn thuần, đó cũng là lòng tham của quân vương.

Man Di xác thực muốn chiếm lấy, chính thức đưa vào bản đồ của vương triều Đại Thuận, nhưng tuyệt đối sẽ không chừa lại thượng vị giả gì cho bọn họ.

Sau này trên thế giới không còn quốc gia Man Di này nữa.

Đương nhiên, đưa Man Di vào bản đồ Đại Thuận, Nam Vũ trực tiếp ném cho Mặc Cửu Diệp quản lý.

Lúc trước hắn ta sảng khoái đồng ý lấy Tây Bắc làm đất phong cho đối phương, chính là giấu tư lợi như vậy.

Thật ra Nam Vũ không biết, điều này hoàn toàn khớp với ý nghĩ của Hách Tri Nhiễm.

Nàng vốn còn suy nghĩ, chờ sau khi Mặc Cửu Diệp dẹp yên Man Di, bảo hắn nghĩ cách thuê một mảnh đất ở đó để nuôi trồng.

Đây không phải Hách Tri Nhiễm dâng trào tâm huyết, người đời đều biết, khu vực Man Di đất đai cằn cỗi, phần lớn khu vực đều là thảo nguyên.

Theo lý thì người Man Di hoàn toàn có thể lựa chọn sống bằng nghề nuôi trồng, nhưng dê bò do bọn họ nuôi ra căn bản không tìm thấy nguồn tiêu thụ, dần dần, bọn họ cũng từ bỏ ý nghĩ này.

Nhưng Hách Tri Nhiễm lại không cần lo lắng về nguồn tiêu thụ dê bò.

Ở trong tay nàng, mặc cho bao nhiêu dê bò, đều có thể tiêu thụ ra ngoài.

Ví dụ như nồi lẩu được mọi người yêu thích ở kiếp trước, chính là một loại món ngon lấy thịt bò thịt dê làm chủ.

Còn có dê nướng nguyên con, thịt bò sấy khô, thậm chí còn có thể chế biến thịt bò thành thức ăn chín ngon miệng.

Tóm lại, cách ăn thịt bò thịt dê ở chỗ Hách Tri Nhiễm có thể nói là muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, có những phương pháp ăn thịt bò thịt dê này, còn lo lắng không có nguồn tiêu thụ sao?

Đây không phải sao, một ngày trước, cuối cùng Hách thượng thư mà người Hách gia mong chờ mòn mỏi cũng dẫn theo Phùng thúc đến Tây Bắc.

Hách Tri Nhiễm lấy mấy miếng lẩu đồng nhờ Hồ Thông giúp làm ra cách đây không lâu, lại mua một ít than củi ở chỗ dân làng.

Để chiêu đãi lão phụ thân từ xa đến đây là một mặt, nàng còn muốn cho người nhà nếm thử lẩu than chính thống.

Tuy rằng ngày trước nàng cũng từng thu xếp cách ăn này, nhưng khi đó ngoài nồi niêu không chuyên nghiệp ra, còn tồn tại rất nhiều vấn đề gia vị bị lộ, cũng chỉ có thể nói là đối phó xong việc.

Hôm nay thì khác, vào mùa thu, Ngọc Nhi đã chế biến vài vò tương rau hẹ dựa theo cách nàng nói.

Còn có đậu phụ mà trước đây không bao lâu Hách Tri Nhiễm dạy người nhà làm, lại dùng đậu phụ chế biến thành chao.

Xay hạt vừng thu hoạch trong ruộng nhà mình thành dầu vừng và tương vừng.

Ngoài ra, Hách Tri Nhiễm còn đặc biệt mua một quyển sách gia vị tự chế tại ứng dụng mua sắm Taobao, dựa theo nội dung bên trong chế biến ra xì dầu và dầu hào.

Còn có các loại rau trong các lều lớn ở nhà đã lần lượt chín, rau dùng để nhúng lẩu cần gì có đó.

Cách đây không lâu, Hách Tri Nhiễm đích thân đi đến làng chài, mua rất nhiều hải sản ở đó, làm thành cá viên và tôm viên.

Cho nên nói, bữa lẩu hôm nay là thành quả đã chuẩn bị rất lâu của Hách Tri Nhiễm.

Hách Thượng thư biết gần đây nam nhi Mặc gia đều bận rộn xuất chinh, tạm thời vẫn chưa có thời gian xây dựng đất phong.

Đặc biệt là lúc huynh đệ Mặc gia xuất chinh đã gần tới cuối thu, muốn xây vương phủ gì đó đã không còn kịp nữa. Huống hồ trước khi ông rời khỏi kinh thành, cũng không nghe nói triều đình cấp tiền xây vương phủ cho Trấn Tây Vương.

Điều này cũng khó trách, hiện giờ quốc khố trống rỗng, lại gặp phải Nam Cương và người Man Di tiến công.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play