“Chàng thật sự nghĩ như vậy à?” Hách Tri Nhiễm có chút không xác định.
“Ừ, việc này nàng đừng để trong lòng”
Thấy Mặc Cửu Diệp nói như thế, trong lòng Hách Tri Nhiễm không hiểu sao có chút cảm động nho nhỏ.
Nàng chính là sùng bái anh hùng có tấm lòng rộng lớn, đây mới là bộ dạng của người làm đại sự nên có.
Mặc Cửu Diệp thấy bộ dạng cảm động của Hách Tri Nhiễm, lập tức trong lòng dâng lên một chút gợn sóng.
Thậm chí còn có loại xúc động muốn ôm người vào trong lồng ngực, an ủi một phen.
Nhưng mà, hắn lại không dám mạo muội làm như vậy.
Trong mấy ngày ở chung ngắn ngủi, hắn đã phát hiện vị thê tử mới cưới này của mình khác hoàn toàn với nữ tử bình thường.
Nàng có bí mật của chính mình, càng có cá tính của riêng mình.
Mặc Cửu diệp sợ hành động của chính mình có thể khiến cho nàng phản cảm, sau đó biến mất ở trước mặt mình...
Vì không để cho đối phương nhận ra hắn d.a.o động quá nhiều, Mặc Cửu Diệp hết sức biểu lộ ra bên ngoài bộ dạng bình tĩnh đạm mạc.
Đồng thời, hắn cũng tính toán nói một câu đổi đề tài, lấy chuyện này dời đi lực chú ý của Hách Tri Nhiễm.
"Nàng vừa mới nói sau lưng Lý Hổ có người sai xử, có hỏi ra được lài ai không?"
Lúc này Hách Tri Nhiễm mới nhớ tới, chuyện này còn chưa kịp nói cụ thể với Mặc Cửu Diệp.
"Lý Hổ nói người chắp nối với hắn ta khi nói chuyện âm thanh ẻo lả, ta hoài nghi hẳn là tên thái giám."
Mặc Cửu Diệp nhíu mày trầm tư, trong miệng còn nhẹ giọng nói: "Nếu là thái giám, phạm vi nghi ngờ quá rộng."
"Đúng vậy, nếu phân tích từ góc độ thái giám, thực sự không dễ mà tìm được người điều khiển chân chính phía sau." Điều này tương đồng với ý tưởng của Hách Tri Nhiễm, cảm thấy tìm được kẻ đứng phía sau thao túng không hề dễ dàng.
Trong lòng hai người đều hiểu rõ, chỉ bằng một chút manh mối Lý Hổ nói ra, không thể tìm được chính xác kẻ điều khiển phía sau.
Nhưng mà, có thể tìm được ra tai mắt bên người khi vừa rời khỏi kinh thành không lâu, thật đúng là không biết tốt hay xấu.
Nghĩ đến điều này, Hách Tri Nhiễm và Mặc Cửu Diệp cùng rơi vào trầm tư.
Một lúc lâu sau, Hách Tri Nhiễm mới đưa ra phân tích của mình.
"Chuyện Lý Hổ hại Chu Lão Bát rơi xuống nước, phía sau còn có vài tên đồng lõa hỗ trợ. Hơn nữa lúc nha dịch chạy đến đó, đem Chu Lão Bát vớt từ trong sông ra cũng không hề che dấu, có rất nhiều người vây xem xung quanh.
Ta chắc chắn, đồng lõa của Lý Hổ có thể thấy được chuyện này.
Trước mặt mọi người ta lại cứu sống Chu Lão Bát, chuyện Lý Hổ làm hỏng việc cũng coi như hoàn toàn lộ tẩy.
Chắc chắn bọn họ sẽ báo cáo với người bên trên về chuyện này, trưng cầu biện pháp giải quyết tốt hậu quả.
Ta nghĩ, một khi người sai sử Lý Hổ biết hắn ta xảy ra chuyện, rất có thể sẽ phái người tới diệt khẩu hắn ta."
Nghe vậy, Mặc Cửu Diệp hít vào một hơi thật sâu.
"Ý của nàng là chúng ta dựa vào con đường Lý Hổ này để tìm ra kẻ sai khiến phía sau kia?"
Hách Tri Nhiễm gật đầu: "Ta thực sự có ý như vậy, tuy nhiên thân phận hiện giờ của chúng ta, hành động có chút không tiện.” "Vấn đề hành động không sao cả, ta có biện pháp, chỉ là, hiện tại bản thân ta đã bị hạch tội, cho dù có tìm được kẻ thực sự muốn gây bất lợi cho nhà họ Mặc thì cũng không thể làm được gì?"
Hách Tri Nhiễm có thể nghe ra được trong lời nói của Mặc Cửu Diệp ít nhiều có ý nghĩ chua xót.
"Lấy thân thủ của chàng, muốn báo thù cũng không khó mà? Hơn nữa ta hoài nghi kẻ sai khiến sau lưng Lý Hổ và kẻ sai người đầu độc nhà họ Mặc cũng chính là một người."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT