Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm đều ăn ý không lên tiếng, đi theo phía sau hai vị huynh trưởng tiến vào rừng rậm.

Bọn họ tiến vào rừng rậm đi được khoảng cách tầm cỡ trăm mét, thì hai phu thê nhìn thấy bãi đất trống phía trước có đội ngũ khoảng chừng hai trăm người, đang nhìn sang phía bọn họ, hơn nữa ai nấy đều đang trong trạng thái sẵn sàng đón địch.

Lúc này, Tam ca mới hỏi: "Cửu đệ và Cửu đệ muội trở về lúc nào? Chuyện bên kinh thành đều đã giải quyết xong chứ?"

Trong mắt Mặc Vân Phong, hắn ta và Nhị ca cùng dẫn người mai phục ở chỗ này đã có bảy tám ngày, hắn ta suy đoán hai phu thê Mặc Cửu Diệp hẳn là đã trở về thôn Tây Lĩnh.

Khi biết bọn họ dẫn người mai phục ở đây, là cố tình gấp rút chạy tới kiểm tra.

"Bọn ta mới từ kinh thành quay về, thấy tình hình Tây Bắc không ổn, vốn định kiểm tra một phen rồi trở vê thôn Tây Lĩnh, không ngờ sẽ gặp được Nhị ca và Tam ca ở nơi này."

Mặc Cửu Diệp giải thích xong lại hỏi: "Tại sao Nhị ca và Tam ca lại dẫn người mai phục ở đây?"

"Hiện nay người Man Di ồ ạt xâm lấn, bọn ta không ở Tây Bắc thì cũng thôi đi, ở nơi này, dù sao cũng không thể trơ mắt nhìn các bách tính vì chiến loạn trở nên trôi dạt khắp nơi.

Sau khi bàn bạc với phụ thân và các huynh đệ trong nhà, được sự nhất trí của mọi người, bọn ta mới dẫn theo một đội người mai phục ở đây.

Lỡ như bên biên quan không ngăn cản được thế tấn công của người Man Di, để người ta tiến công vào, bọn ta cũng có thể tiến hành ngăn chặn tại nơi này."

Tam ca nói xong, chỉ về phía đám bộ hạ cũ ở bãi đất trống.

"Cha làm chủ, bảo mọi người mỗi người mang theo năm quả bom, chúng ta đều quá rõ ràng uy lực của b.o.m nổ, đừng thấy số người ít, muốn ngăn cản người Man Di tiến vào trong thành vẫn là có thể làm được."

Thật ra, không cần Tam ca giải thích nhiều như vậy, Mặc Cửu Diệp cũng hiểu rõ đạo lý bên trong.

Tuy nam nhi Mặc gia thất vọng với triều đình, nhưng trái tim muốn bảo vệ một phương bình an hoặc là để nhân dân an cư lạc nghiệp vẫn chưa từng thay đổi.

Trong nhà có một người tính một người, chắc hẳn không ai muốn nhìn thấy người Man Di đánh vào Đại Thuận ức h.i.ế.p dân chúng.

Huống hồ, hiện giờ Mặc gia cũng sinh sống tại Tây Bắc, tuy Doãn thành có chút khoảng cách với nơi này, nhưng một khi Man Di tấn công vào, sớm muộn cũng sẽ g.i.ế.c tới nơi đó.

Đến lúc đó Mặc gia cũng sẽ chịu nỗi khổ chiến loạn.

Thay vì ngồi chờ c.h.ế.t chờ người Man Di tấn công tới Doãn thành, chi bằng bọn họ sớm tới đây làm tốt phòng bị.

Như vậy chẳng những bảo vệ được nhà mình, kể cả bách tính xung quanh cũng có thể vì thế mà tránh khỏi nỗi khổ chiến loạn.

Đương nhiên, huynh đệ Mặc gia dẫn người tới nơi này, không thể nào sáng loáng chạy tới biên quan giao chiến với người Man Di, chủ yếu chỉ là cảm thấy thân phận bây giờ của bọn họ tương đối đặc thù, không muốn quá nổi bật mà thôi.

Lúc trước Hách Tri Nhiễm đề xuất để Mặc Cửu Diệp đồng ý làm vương khác họ này, yêu cầu triều đình phát đất phong, thì đã từng hỏi Mặc Cửu Diệp, có muốn thương lượng lại với người nhà hay không.

Mặc Cửu Diệp trực tiếp nói với nàng, không cần thương lượng, một mình hắn có thể làm chủ chuyện này.

Hách Tri Nhiễm vẫn hơi quái lạ, Mặc Cửu Diệp cũng không phải loại người chuyên quyền độc đoán, tuy người Mặc gia đều ủng hộ hắn làm chủ, nhưng chuyện lớn như vậy, cho dù không hỏi ý kiến của các huynh trưởng, bên lão phụ thân cũng phải làm được sự tôn trọng tối thiểu chứ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play