Edit: Vân Vũ.

***

Người đàn ông hơi ngạc nhiên, nhìn xung quanh, không thấy có ai.

Hắn cười khẩy: “Đừng có làm quá, cho dù mày biết bọn tao đang theo dõi mày thì sao? Mày một mình, có thể làm được gì? Tao khuyên mày nên ngoan ngoãn, đừng chống cự. Tao cũng là người biết thương hoa tiếc ngọc, nếu mày ngoan ngoãn ở đây chơi với mấy anh em bọn tao thì sẽ không làm khó mày đâu.”

Sương Hàn thở dài: “Có vẻ như em gái mày và mày đều có tình cảm rất giả dối.”

Người đàn ông nhíu mày: “Ý mày là gì?”

“Tao đoán chắc là nó không nói cho mày biết, tao rất lợi hại?”

Người đàn ông cười to, đã tiến về phía Sương Hàn: “Lợi hại? Tiểu mỹ nhân, mày đang nói đến việc trên giường à? Về việc này, anh cũng rất muốn thử nghiệm một chút.”

Sương Hàn khẽ mỉm cười: “Được thôi, bây giờ... tao sẽ cho mày thử nghiệm!”

Cô ấy thường đánh vào chỗ nào đau thì sẽ ra tay vào chỗ đó.

Sương Hàn thuận tay nắm lấy cánh tay người đàn ông vừa đưa ra, hắn lập tức cảm thấy có một sức mạnh khổng lồ, dường như không thuộc về con người, kéo mình đi, khiến hắn có cảm giác như mình bay lên.

Ngay sau đó, đầu hắn va mạnh vào tường.

“Bốp!” Sương Hàn khẽ lẩm bẩm một tiếng rồi buông tay.

Người đàn ông mềm nhũn ngã xuống đất.

1028 lo lắng hét lên: “A a a ký chủ, ký chủ, lại đánh người rồi! Có gây ra án mạng không vậy?”

“Yên tâm, ta biết giới hạn, không chết được đâu.” Sương Hàn lạnh lùng nói: “Nặng lắm thì cũng chỉ chấn động não, vào bệnh viện nằm theo dõi một tuần là ổn.”

Vừa nói, cô vừa liếc nhìn bốn người đàn ông còn lại.

“Con đàn bà này có gì đó kỳ quái, anh em lên hết đi!” Một gã tóc vàng hét lên.

Hành động của Sương Hàn quá nhanh, động tác cũng không quá phô trương, bọn chúng không rõ đại ca của mình vừa gặp phải chuyện gì, còn tưởng hắn vô tình bị Sương Hàn đẩy mạnh vào tường.

Sương Hàn hài lòng nói: “Ta thích nhất là mấy tên phản diện không có não như thế này, đỡ cho ta bao nhiêu việc.”

Gã tóc vàng: “???”

Ý ngươi là gì?

Rất nhanh sau đó, hắn hiểu ngay Sương Hàn có ý gì.

Một phút sau.

Bọn chúng cùng theo gót đại ca mình, ngay ngắn gục xuống dưới chân tường.

Sương Hàn phủi tay, hỏi hệ thống: “Điểm công đức có giảm không?”

Hệ thống lắc đầu: “Không, không có.”

Sương Hàn: “Vậy thì tốt.”

Cô thản nhiên bước ra khỏi con hẻm nhỏ, như thể chẳng có chuyện gì vừa xảy ra.

*

Khi Sương Hàn đang đánh người, cô hoàn toàn không biết rằng bản thân đã âm thầm nổi tiếng trên mạng.

Chính xác mà nói, là video cô livestream tụng kinh tối qua đã được ai đó đăng lên Weibo.

Có khá nhiều người chia sẻ video này, nhưng ban đầu đều là những tài khoản ít người theo dõi, cho đến khi “Tiểu Miêu Quân” đăng bài.

Tiểu Miêu Quân là một họa sĩ truyện tranh khá nổi tiếng trên Weibo.

Công việc của họa sĩ truyện tranh thường đi kèm với thói quen trì hoãn và đêm khuya luôn là thời điểm lý tưởng cho cảm hứng sáng tác. Dần dần, Tiểu Miêu Quân hình thành thói quen làm việc lệch giờ.

Việc thức đêm như vậy cũng gây ra nhiều hậu quả.

Chẳng hạn như suy nhược thần kinh.

Tiểu Miêu Quân có giấc ngủ rất tệ, không thể chịu được chút tiếng ồn nào, phải đeo tai nghe khi ngủ và thường xuyên mất ngủ. Ngay cả khi ngủ được, một đêm cũng tỉnh dậy vài lần.

Tối qua, việc cô vào phòng livestream của Sương Hàn hoàn toàn là tình cờ.

Ban đầu nghe Sương Hàn tụng kinh, Tiểu Miêu Quân cũng không để tâm lắm, chỉ thấy nữ streamer này trông rất xinh đẹp, dáng vẻ khi tụng kinh toát lên sự an yên của năm tháng, khiến cô cảm thấy dạt dào cảm hứng và định phác thảo nhanh một bức chân dung của Sương Hàn.

Ai ngờ trong lúc vẽ và nghe giọng tụng kinh của Sương Hàn, cô lại dần dần mơ màng rồi gục xuống ngủ lúc nào không hay.

Ngủ từ chín giờ tối hôm đó thẳng đến mười giờ sáng hôm sau!

***

02/11/2024.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play