Thần vực.

Đất đai ngàn dặm khô cằn, lực lượng tá ác quấn quanh, nghiệp hỏa không dứt.

Nơi này còn được gọi là thần mộ —— vùng đất hỗn loạn. Trăm triệu năm trôi qua, không có một vị thần nào tiến vào thần vực mà có thể ra khỏi nơi tăm tối, tà ác này.

Từ trong thế giới u ám, đột ngột phát ra một tia sáng nhỏ, đó là quả cầu sáng.

Quả cầu sáng cũng không mãnh liệt, không chói loá, yên tĩnh, thật cẩn thận xuyên qua đám sương mù xám xịt, len lỏi giữa không trung và mặt đất lúc nào cũng nhuộm màu đỏ sậm của Hồng Liên Nghiệp Hỏa, một khi bị dính phải, sẽ không có cách nào để thoát ra, dù có là thần linh đi nữa cũng sẽ bị lửa độc dày vò vĩnh viễn, không thể giải thoát.

Quả cầu sáng bỗng nhiên dừng lại.

Một giọng nói phát ra từ quả cầu sáng đó: “Đại nhân Sương Hàn.”

Phía trước có một tảng đá xanh.

Ở đó có một người mặc y phục màu xanh đang nằm.

Nàng cứ như vậy tùy ý nằm trên tảng đá xanh, tóc dài đen nhánh trải trên đất. Mà nghiệp hỏa thường ngày khiến bao thần linh sợ hãi, tránh xa khi sắp chạm đến nàng, liền như gặp phải khủng bố, vội vã lùi xa.

Trong tay nàng cầm một cái hồ lô lớn màu vàng kim.

Nàng đang uống rượu, không hề để ý đến vị khách không mời này.

Quả cầu sáng lưỡng lự một chút rồi nói: “Ngài có muốn rời khỏi nơi này không?”

Sương Hàn dừng động tác một chút.

Nàng bấy giờ mới nghiêng đầu, liếc ánh sáng kia một cái.

Chỉ cần một cái liếc mắt, cầu sáng cảm thấy như mình bị muôn vàn đạo kiếm đầy sát ý lao tới, nháy mắt cắt thành từng mảnh nhỏ.

Lại chỉ nghe thấy nàng nhỏ giọng nói: “Giả thần giả quỷ.”

Nàng nhẹ nhàng vươn tay, cầu sáng lơ lửng trong không khí đã nằm gọn trong tay nàng.

Cầu sáng lúc nãy vẫn cố bình tĩnh, hiện tại liền run rẩy, không ổn rồi.

Nếu không đối mặt trực tiếp, có lẽ nó sẽ không biết nàng đáng sợ như nào.

“Khiến ta rời khỏi nơi này? Chỉ bằng ngươi?”

Cầu sáng vốn đang run rẩy bỗng yên tĩnh lại, lại đột nhiên phát ra ánh sáng mạnh mẽ đến chấn kinh. Ánh sáng mạnh tới nỗi nháy mắt xé toạc tầng mây nặng nề, âm u.

Có một đốm sáng rơi xuống giữa mày Sương Hàn.

Sương Hàn nhăn mày, đang định lấy ra thì ánh mắt cứng đờ. Nàng nhắm mắt lại, để mặc cho đốm sáng hòa vào giữa chân mày.

Một lúc sau.

"Ta còn có thể tin ngươi lần nữa sao?" Nàng nhẹ thở dài một tiếng.

Thời điểm ánh sáng rời khỏi Thần mộ, mọi thứ xung quanh vẫn yên tĩnh, nặng nề.

Có điều, không ai để ý, bên trong cầu sáng không quá chói mắt còn trộn lẫn một hào quang màu bạc.

***

Sách mới đã đến, chuyện xưa của chị gái nhỏ Sương Hàn, vẫn là phong cách hài hước, ngọt sủng, hy vọng nhóm đại bao bối yêu thích~

(Xong chương).

*****

Edit: Vân Vũ

Đây là tác phẩm lần đầu ta tham gia, cho nên sẽ có rất nhiều thiếu sót. Chỉ mong mọi người đón nhận và góp ý cho Vũ ngày càng hoàn thiện hơn.

Mỗi ngày một niềm vui.

Chúc mọi người một ngày tốt lành.

Thân ái.

*

Do là mỗi chương của tác giả hơi ngắn ấy, cho nên từ những chương sau, Vũ sẽ gộp hai chương thành một ạ. Tốc độ dịch của Vũ có lẽ sẽ không nhanh, do Vũ thực sự mới chỉ tập edit thôi, không phải dân chuyên nên mọi người thông cảm với Vũ nha.

Nỗ lực mỗi ngày, niềm vui mỗi ngày.

Chúc các bạn, em, chị, mẹ, bà và người thân các bạn 20/10 vui vẻ, hạnh phúc, trẻ đẹp, yêu đời. Mãi đỉnh, mãi đỉnh, mãi mãi đỉnh.

20/10/2024.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play