Cô ngẫm nghĩ rồi kéo em trai ra khỏi nhà, ra tới sân mới nói: Chị biết em muốn báo đáp chị, chị biết đền ơn là tốt. Nhưng mà Thành Thành, chị thấy em trưởng thành, cao như bây giờ, còn cao hơn cả chị. Có đôi lúc chị coi em như Đại Bảo và Tiểu Bối vậy. Chị hi vọng em có thể vui vẻ, nhẹ nhàng sống cả đời, không hi vọng những cái ân tình này ngày nào đó lại trở thành gánh nặng cho em, em hiểu ý chị không?"

“Hiểu. Nhưng mà chị, em chỉ muốn đối tốt với chị giống như chị đối tốt với em. Em có thể mua thì sẽ mua, không nghĩ nhiều như vậy. Chị nhận lấy đi, chị không nhận chẳng phải là em nuốt lời sao?"

Tống Thanh Ninh ngẫm nghĩ: “Vậy được, chị sẽ nhận. Lúc em tốt nghiệp chị cũng sẽ có một món quà tặng cho em coi như là quà tốt nghiệp.

“Chị xem chị còn nói em, chúng ta cứ đối tốt với nhau là được, gì mà gánh nặng chứ. Chủ nhà là chị, vốn dĩ em do dự không biết có nên viết tên anh rể vào không, anh rể cũng rất tốt với em. Nhưng em nghĩ nhà hai người ở không có tên anh ấy, nên không viết tên anh ấy. Lát nữa chị phải nói giúp cho em, không phải em không đối tốt với anh ấy"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play