Hơn nữa thầy giáo của bọn họ nói toàn bộ thị trấn không có ai ghi danh trường học này!
Nhưng trước khi có giấy báo gửi về, cứ cho là điểm thấp cho thỏa đáng. Vừa rồi cậu bé khóc chỉ là vì căng thẳng mấy năm cuối cùng cũng được thả lỏng nên muốn giải phóng một chút.
“Chân vịt sốt không có phần của con, thi không tốt còn muốn ăn chân vịt, con có thẹn với lòng không? Hai cái chân vừa đúng chỉ dành cho ba và mẹ con mỗi người một cái."
Mãn Thương: Ba kỳ quá! Cậu bé chỉ có lẽ thi không tốt, không phải làm ra chuyện gì thương thiên hại lý, sao ngay cả chân vịt cũng không xứng để ăn??
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT