Để Tiểu Bối xuống, Mục Cảnh An lại thò đầu nhìn Đại Bảo. Đại Bảo vốn dĩ đã nhắm rồi, có thể bé nó cảm thấy có người đang nhìn mình, tôi mắt lại mở to ra.

Mục Cảnh An liền vui mừng, nếu con đã mở mắt rồi, thế thì để ba ôm cái. Ngửi thấy mùi sữa thơm tho trên người con trai, anh ta hài lòng ra mặt.

Còn nhỏ giọng nói với Tống Thanh Ninh: “Lúc không có con, anh thực sự cảm thấy có con hay không cũng chẳng thành vấn đề, không phải buộc có một đứa nhóc để nối dõi, mà trẻ con khóc quấy, đôi lúc cũng thật phiền. Bây giờ anh lại cảm thấy, một đứa trẻ cả khóc cũng đáng yêu như vậy, vẫn là phải có đứa con."

Sau đó liền nói: “Vợ ơi cảm ơn vợ, anh rất thích tụi nhỏ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play