Hai đứa trẻ đánh nhau khiến người lớn nhìn mà buồn cười, vì chúng trông rất quân tử, đánh nhau không bao giờ đánh vào mặt, toàn nện lên người đối phương. Nhưng khi bị kéo ra, chúng còn đá vào chân nhau.
Tiểu Cương khóc lóc nói: "Cháu không bao giờ chơi với Tống Thanh Thành nữa. Cậu ta xui lắm"
Lưu Lệ Vân ôm hắn, nghe vậy cười khúc khích.
Tiểu Cương: "Con thảm như vậy rồi, mẹ còn cười! Còn cười! Hu hu... Con khổ quá đi"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT