"Vậy thì năm nay chúng ta sẽ phải phân phát ít lương thực hơn, điều đó sẽ gây khó khăn cho các xã viên"
“Cũng không hẳn, mọi người đều được cung cấp lương thực cho dù mùa màng có hạn hán và lũ lụt đi chăng nữa. Không giống như những người nông dân chúng tôi, phải dựa vào trời để có miếng ăn. Nếu ông trời không có lòng thương xót, chúng tôi chỉ biết chờ chết đói"
Hai người cứ như vậy bắt đầu trò chuyện.
Bởi vì Mục Trọng Xuân đã từng nhìn thấy Tống Chi Nghiêu khi còn trẻ nên đối với ông ấy không hề có cảm giác xa cách. Tống Chi Nghiêu cũng không cần tránh né ông cái gì, hai người nói chuyện rất thoải mái, qua lại như bạn bè.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT