Mục Cảnh An không giấu diếm cô: " Nếu có thể thăng chức cao hơn, anh muốn dự thi vào trường quân đội nội bộ của chúng ta"

Ngừng lại rồi anh nói tiếp: "Anh cảm thấy xu thế phát triển của tương lai, dù là quân đội hay thế giới bên ngoài, chắc chắn sẽ là đa nguyên hóa khoa học kỹ thuật hóa. Em xem đánh nhau ở cổ đại đều sử dụng đao kiếm, còn hiện tại là sử dụng đến thương bom và máy bay, thậm chí cả vũ khí hạng nặng đều được sử dụng, thời đại đang phát triển, tương lai chắc chắn sẽ tiên tiến hơn bây giờ."

“Hơn nữa nội bộ của trường học chúng ta chưa từng dừng bước đã đủ để nói lên tất cả, chắc chắn tương lai sẽ cần đến toàn bộ những nhân tài quân sự có trình độ học vấn cao toàn diện. Đừng thấy nước Nguyễn Nam đang nhăm nhe chúng ta, nhưng mà sớm muộn gì cũng hoà bình thôi, chúng ta nhất định sẽ nỗ lực phát triển, hùng mạnh tới nỗi làm cho đối phương buộc phải đình chiến.
Song phát triển cần có thời gian, tới thời bình thì em cũng gần già cả rồi, mặc dù khi đó vẫn có thể đi chấp hành nhiệm vụ nhưng em sẽ không đi nữa, em phải cho người phía dưới một cơ hội. Nếu đến lúc ấy không có quân công, bằng cấp cũng chẳng có, vậy thì em đành phải cho anh xuất ngũ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play