“Anh ấy rất quen thuộc với nơi này, còn lái ôtô nữa. Cậu có thể kêu anh ấy chở chúng tôi đến huyện Nam Nghĩa để chúng tôi không phải ở nhà trọ không? Ở đấy tốn tiền lắm"
Mạnh Xuân Phong lạnh lùng liếc nhìn nhóm người đó: "Mấy người đúng là điên rồi. Tại sao họ phải giúp chúng ta? Vì các người có mặt người hay là bởi vì các người có thể nói chuyện? Đừng tưởng tôi không biết có ai đó đã cố bắt chuyện với anh ấy. Hơn nữa, tôi không quen người ta, chỉ là tình cờ gặp gỡ trên tàu thôi.
Nói xong, đối phương khoác túi hành lý lên người rồi đi về phía nhà trọ.
Trông anh ta hoàn toàn khác với dáng vẻ lắm chuyện lúc ở trên tàu hoả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT