Trái tim Khương Tú đập loạn bùm bùm, nhìn chằm chằm người nam nhân kia không chớp mắt.
Nàng ta theo bản năng chỉnh trang lại nhan sắc của bản thân, cảm thấy rất hối hận vì hôm nay không ăn mặc đẹp hơn chút….
Mà ánh mắt của Cơ Hoài Dã vốn dĩ không hề dừng lại trên người của Khương Tú.
Ánh mắt của hắn không khỏi nhìn về phía Khương Dao, quần áo nàng có hơi xộc xệch, phần ngực nới hơi rộng, Cơ Hoài Dã rất muốn bảo nàng chỉnh quần áo lại….
“Ta biết ta đẹp, nhưng mà, rõ như ban ngày, kiềm chế ánh mắt một chút” Khương Dao nói.
Sắc mặt Cơ Hoài Dã tối sầm, sao nói như thể hắn là kẻ dâm tà háo sắc vậy?
Hắn không hề nhìn nàng!
“Quần áo của ngươi, nên chỉnh sửa lại” Giọng nói lạnh nhạt của Cơ Hoài Dã vang lên.
Khương Dao nhìn quần áo của mình, đúng là có hơi loạn, vừa mới nấu cơm ở nhà bếp, quá nóng nên nới rộng cổ áo ra chút.
Khương Dao cài cổ áo lại, sau đó thò lại gần, nhỏ giọng nói: “Được rồi, không cho người khác nhìn, chỉ cho huynh nhìn”
Sắc mặt của Cơ Hoài Dã lại càng đen hơn.
Ai….. Ai muốn nhìn chứ?!
Vành tai của hắn không khống chế được mà đỏ lên.
Khương Dao đỡ Cơ Hoài Dã đi tới trước bàn cơm, để hắn ngồi xuống.
Đám người Chu Đại Cẩu đã rửa tay sạch sẽ, cặp mắt trông mong chờ được ăn cơm.
Thấy Cơ Hoài Dã tới gần, bọn họ có hơi áp lực.
Không biết vì sao, trên người của người này luôn có một sự uy áp, khiến cho mấy tên côn đồ làm mọi chuyện xấu như bọn họ cảm thấy hơi sợ hãi.
Hắn không giống với lão đại, lão đại dùng võ lực khiến bọn họ quỳ gối, người này chỉ cần một ánh mắt đã khiến bọn họ run bần bật.
“A Dã, có để ý chuyện ăn cơm chung không?” Khương Dao nói.
Thói ở sạch của Cơ Hoài Dã khắc sâu trong xương cốt, nhưng hắn là người ân oán rõ ràng, những người này đã từng cứu hắn….
Cơ Hoài Dã lắc đầu: “Ăn chung đi”
Tuy bình thường Khương Dao tùy tiện, nhưng vẫn rất cẩn thận, ngồi cùng một bàn nhưng nghĩ tới thói ở sạch của Cơ Hoài Dã, vẫn lấy đũa chung ra.
Khi chuẩn bị ăn cơm, Khương Lão Tam dắt theo Khương Tiểu Hắc đi tới.
“Dao Dao….” Mấy món hắn vừa mới ăn chẳng ngon chút nào, muốn ăn cơm Khương Dao nấu.
Nhưng mà, hắn ta cảm thấy hy vọng không lớn, Khương Lão Tam hiếm khi tỉnh táo lại, trước kia đúng là đối xử với ba người Khương Dao không tốt chút nào….
“Ngươi và Tiểu Hắc cũng vào ăn chút gì đi” Khương Dao nói.
Trên mặt Khương Lão Tam lộ ra biểu cảm khiếp sợ.
“Phân xử theo công việc, ngươi làm việc nên có đồ ăn” Khương Dao nói.
Xây dựng nhà xí nhiều ngày, Khương Lão Tam cống hiến không ít sức lực, Khương Dao thưởng phạt rõ ràng, sẽ không để hắn ta làm không công.
Mấy người Chu Đại Cẩu xích lại gần, nhường chỗ cho Khương Lão Tam.
Bên trái Khương Dao là Cơ Hoài Dã, bên phải là hai đứa nhóc Điềm Bảo và Cẩu Nhi.
“Nếm thử canh ta nấu” Khương Dao dùng khuỷu tay thọc thọc eo Cơ Hoài Dã nói.
Ban đầu, khi Khương Dao chạm vào hắn, hắn còn cảm thấy không phù hợp.